Chồng thật bị nhầm là tiểu tam

Chương 18

08/11/2025 12:19

Tìm một hồi không thấy Yến Lâm đâu.

Cuối cùng nhờ hệ thống camera, tôi mới phát hiện hắn trèo ban công lén lút chui vào phòng ngủ của tôi.

Tôi đẩy cửa vào, thấy hắn ngồi bệt dưới đất, cúi đầu ôm khư khư chiếc áo ngủ của tôi, mắt ướt nhòe.

Cố Ngôn thấy vậy bèn khoanh tay hừ lạnh.

Đúng là nghiện diễn thật rồi, lại còn ra vẻ chính thất.

Yến Lâm có chút bối rối, mặt tái nhợt, lông mi vẫn còn đọng nước, mũi đỏ hồng:

"Tôi chỉ đến dọn dẹp thôi..."

Rồi bỗng như chịu hết nổi, hắn nói:

"Thôi được rồi, tôi không chịu nổi nữa."

Hắn từ từ ngẩng đầu đứng dậy, nhìn thẳng vào Cố Ngôn, ánh mắt đầy h/ận th/ù và bất mãn:

"Tôi thích Tổng Uất."

"Tôi thích cậu ấy nhiều đến phát đi/ên, nên mới không kìm được mà chủ động... quyến rũ cậu ấy. Là lỗi của tôi, tất cả đều do tôi."

"Thưa ngài Cố, tôi biết mình không có tư cách nói những lời này, cũng hiểu yêu cầu này thật vô lý. Nhưng nếu anh không yêu cậu ấy, chỉ vì đứa bé mà quay về, vậy anh có thể... ly hôn với cậu ấy được không? Tôi biết điều này thật quá đáng, nhưng tôi thật sự không kiềm chế nổi, tôi yêu Tiểu Uất."

Giọng điệu Cố Ngôn đầy khiêu khích: "Tại sao tôi phải nghe lời cậu? Tôi không chịu!"

Yến Lâm nhắm mắt, nụ cười đắng chát không thấm đến đáy mắt, cả người lảo đảo:

"Vậy tôi phải làm gì, anh mới chịu rời xa cậu ấy?"

Cố Ngôn nhướng mày á/c ý, xắn tay áo: "Lại đây, để tôi đ/ấm cho một trận trước đã."

Môi Yến Lâm khép thành đường thẳng tái nhợt, cổ họng khó nhọc lăn một cái.

Thấy hắn liều mạng bước về phía Cố Ngôn, thật sự muốn chịu đò/n...

Đủ rồi đấy!

Cố Ngôn dám đ/á/nh chồng yêu của tôi!

Coi tôi là mèo bệ/nh sao!

Tôi chống lưng đ/á Cố Ngôn một cước ra khỏi phòng ngủ:

"Diễn đủ chưa? Cút ngay, lập tức đi làm rõ tin đồn đi! Nếu tôi còn thấy từ khóa liên quan đến tôi với anh trên mạng, tôi sẽ vả cho anh méo mồm!"

Rồi trước ánh mắt kinh ngạc của Yến Lâm, tôi lao vào lòng hắn, hối hả hôn lấy hôn để.

"Giải thích sau, đừng hỏi nhiều, tôi đang phát tình giả, không chịu nổi nữa rồi, ôm tôi mau."

Cố Ngôn ở ngoài cửa vừa đi vừa ch/ửi bới.

Yến Lâm phấn khích, cọ cọ vào tôi như chú cún ngốc nghếch:

"Vậy là em đã chọn tôi rồi phải không?"

"Ừ."

Hắn bùng n/ổ trong hạnh phúc, hôn tới tấp: "Tôi vui quá!"

Trước mắt tên ngốc này vẫn thở hổ/n h/ển, ánh mắt ngây thơ mơ hồ, hoàn toàn vô thức.

Trời ơi.

Omega mang th/ai chỉ có thể tiếp nhận tin tức tố từ cha đứa bé.

Với lại tôi đã bị hắn đ/á/nh dấu hoàn toàn rồi.

Giờ hắn vẫn chưa phát hiện ra sao?

Đúng là n/ão bị rơi mất rồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm