8.
Đội cảnh giao thông bên trường cho nên tôi đã tận giới thiệu cho sân mới xây xong khuôn viên trường tôi.
Cũng các trường đại khác, trường tôi cũng tòa kiến trúc xây mãi xong.
Đó sân vận động khổng lồ được xây dựng tiền khổng lồ.
Từ tôi nhập đầu đã khởi công, nay tôi sắp nhưng khó khăn lắm mới tạm xây xong.
Nhưng mà xây xong lại cùng xa hoa rộng rãi, thất đủ, mở cửa miễn phí kể cả cuối tuần.
Đến sân bóng, Mạnh Dục thuần hai chiếc vợt tennis ba cho Hạ Giang Nhiễm cái, hai bắt đầu đi đ/á/nh tennis.
Nhìn hai đẹp trai đ/á/nh tennis quả cảnh đẹp vóc dáng sắc nét, cơ bắp cuồn cuộn, tốc độ và ứng nhanh luyện phòng hình.
Tôi nhịn được nên sổ tay và túi xách góp nhặt chút tài liệu cho tác phẩm mình.
Đang tôi hăng say múa đột mặt râm đổ xuống.
Tôi thức che sổ tay lại ngẩng đầu lên.
Quả Hạ Giang Nhiễm.
Ngược lại ấy phát hiện chuyện vận động nhiều tóc tai ấy hơi lộn xộn, trên cổ lấm mồ hôi, ấy ngẩng đầu lên uống nước còn thấy rõ yết hầu đang động đậy.
Hạ Giang Nhiễm chai nước xuống cầm vợt tennis chỉ về phía trước.
“Ra đ/á/nh cùng tôi đi?”
Tôi chút tiếng động đóng sổ tay lại bỏ vào túi xách, tôi đứng lên chỉ vào rào gai rìa sân bóng.
“Anh thấy hai quả kia không? Hồi đầu tuần tôi đ/á/nh đấy.”
Sân này phía được xây kín, vì trường sợ tennis nên còn đặc biệt lấp trên đầu tầng gai.
Nhưng thi công rào gai đã mắc lầm nào đó, hơi lớn nên vừa vặn khiến những ai phát quá mạnh sẽ khiến qua ngoài.
Bây bên gai những quả tennis màu màu vàng, so mấy bẹo treo bánh được bày cạnh quầy bánh Ấn Độ.
Hạ Giang Nhiễm tắm gai trầm mặc mấy giây, mới nói.
“Không đâu, kỹ thuật tôi lắm.”
Năm phút sau.
Hai chúng tôi đứng quả bóng, lời.
“Không Mạnh Dục mang dự bị theo.”
Nói xong Hạ Giang Nhiễm tay vào ba Mạnh Dục quả mới.
Lại phút sau.
Hai chúng tôi lại đứng quả bóng, lời.
Tôi bất đắc dĩ dang tay ra.
“Tôi mệnh thủ tennis.”