Phòng nghỉ do khách sạn xếp nằm ở tầng trên. ôm lên.
Tôi kìm mãi được, tay đẩy nhẹ:
"Thẩm Quyết, thắt lưng của anh đ/ập tôi, đ/au quá. Về thay đi."
Vẻ mặt vừa dịu xuống của lập tức sầm lại. nghiến răng:
"Biết rồi! Cậu ngoan đi."
Tôi hiểu tại Vừa bước hắn đã buông ra.
Tôi cuộn trong chiếc khoác của hắn, co ro ở góc sofa. ngồi lưng đứng bên sổ gọi điện: "Mang hai bộ quần đến. lấy mi trắng."
Nghe vậy vô thức cúi đầu mình.
Chiếc trắng ướt khác gì đang truồng…
Cảm x/ấu hổ muộn màng ập đến, ch/ặt chiếc khoác của hơn.
Hắn máy lại, thấy động tác của tôi. Đôi mắt hắn tối yết hầu lăn nhẹ. Nhưng vừa mở miệng đã châm chọc: "Đâu phải Omega, thèm cậu chứ?"
"Thế nếu Omega thì anh sẽ à?" bĩu môi, lại mạnh chiếc áo.
Thẩm vẫn giữ tư nghiêng đầu, giễu cợt: "Nghe như đang nhỉ?"
Tôi gi/ật mình, nhận thấy chua trong câu nói. Trời ơi! đâu ý đó.
Thẩm thở dài một cách phóng đại, mặt đi: "Yêu à? Đúng Beta kiên định nào."
Mặt đỏ bừng, vàng phản bác:
"Đừng tự đề cao nữa!"
Trong cãi vã, quần mới cũng được mang tới. cởi phắt chiếc bẩn, để lộ s/ẹo dài từ trái dài đến thắt lưng và vô số lớn nhỏ.
Hóa ra ở quân đội, hắn cũng lập được thành tích.
Tôi mặt chịu sờ sau gáy.
Hình như tuyến thể đã thoái đang âm ỉ đ/au nhói.
Thẩm thay quần xong, thấy túng thì cười khẩy: "Được rồi, ra ngoài Không thay công chúa."
Tôi thở dài. Chuyện nhớ, sao phải để tâm.