Chẳng biết lúc nào, bầu trời chuyển màu toàn. Màu xanh thẳm lúc nãy giờ phủ lên một tấm vải gió cuồ/ng phong gào thét từng không trung vang lên ti/ếng r/ên rỉ chói tai không dứt.
Gã Vọng siết cần câu, gân xanh nổi lên cuộn trên mu bàn tay. Một đạp lan can, cả ra sau cỡ. Vũ đứng phía sau, hai eo Vọng gào thét: "Anh buông ra đi!"
"Không kịp nữa rồi Vũ! Cậu buông đi, tất cả khoang ngay lập tức!" Tôi vừa dứt một sóng lớn tới, dội ướt boong tàu. thất thanh, tranh chạy phía khoang.
Đường boong xuống khoang phải qua một đoạn cầu thang. Thiến chạy dẫn đầu, vừa đặt lên bậc thang đầu tiên thì tàu đột nhiên rung chuyển dữ dội. Tựa thứ gì lồ đ/âm phía du thuyền nghiêng lệch hẳn một bên. Mọi ngã nhào phía. Thiến trượt dài trên boong, suýt nữa văng tàu.
Cô thảm hai quờ quạng trong không trung. Trong gang tấc, chộp được lan can mũi tàu. "Hư hư, Kiều Mặc Vũ c/ứu tớ với!" Thiến lan can khóc nức nở.
Đúng lúc đó, Vọng dồn sức gi/ật cần câu. Tựa vật ở đầu dây câu đột ngột buông lỏng, cả Vọng và Vũ ngã vật ra sau. Một cục gì đó mồi câu văng lên, dính ngay Thiến.
Cô ngoảnh lại nhìn, h/ồn phiêu phách tán.
Trước mắt một sinh vật dạng: thân hình tựa nhưng dài thượt, màng vịt. mặt càng kinh hơn vì mắt cách xa đến quái, không môi, hàm răng nhọn lởm chởm lộ ra ngoài. Con quái vật nhe răng, thè chiếc lưỡi đỏ lòm dài ngoẵng thằn chạm gái.
Lâu Thiến toàn thân mềm nhũn, buông Trong tích tắc sắp thủy hầu xuống tôi tới phun thẳng mặt nó một bãi lẫn m/áu đầu lưỡi.
Nghe thì hơi gh/ê, nhưng thực ra rất lợi hại. Trong Đạo giáo, được gọi "Ngọc dịch", tinh hoa "Bản Mục" và "Hoàng Nội Kinh" ghi chép dưỡng sinh bằng bọt, vốn bắt ng/uồn Đạo gia.
"Tống Định Bá trong Thần Ký" cũng kể công dụng diệu đó nhân vật dùng biến thành dê rồi đem ở chợ. Chuyện này không phải không căn cứ.
Tu luyện nhiều tôi chứa tinh khí, lại pha lẫn huyết đầu lưỡi. Vừa b/ắn thủy hầu lên thảm hai bịt mắt. Nhân lúc nó tôi Thiến lên boong.