Sáng tỏ như trăng

Chương 3

15/07/2024 17:44

Lục Dã đỡ ta leo lên tường viện.

Ta ngẩng đầu, là vầng trăng treo trên cao, sông sao rải khắp trời.

Ta nhìn xuống, là đám người tay dương cung tiễn, còn có tường viện chập chùng nối lấy nhau.

Những thứ này đều là phong cảnh đời này ta chưa từng thấy.

Trước giờ ta không biết trời sao buổi tối lại đẹp như vậy;

Cũng không biết trong viện tử nhà ta có thể chứa được nhiều người như vậy cùng một lúc.

Người dẫn đầu nhìn thấy ta, mặt tái nhợt.

"Thả đại tiểu thư của chúng ta ra!"

Lục Dã không khỏi ngạc nhiên.

"Người là đại tiểu thư Tống gia, con gái Tống Chí Dũng?"

"Tống Chí Dũng lại dám gả một đứa ngốc cho tam hoàng tử, thật là gan to bằng trời."

Ta giẫm mạnh vào chân hắn.

"Ta không phải đứa ngốc!"

Hộ vệ muốn tấn công nhưng lại e ngại ta.

Cả đám người cứ trơ mắt nhìn Lục Dã dẫn ta bay qua từng cánh cửa.

Sau lưng ta là một nam nhân xa lạ, trên cổ là một chủy thủ.

Thế nhưng đời này của ta chưa bao giờ vui vẻ giống như lúc này.

Ta chăm chú cố gắng ngắm nhìn mọi thứ trước mắt:

Ta đã nhìn thấy lầu ngắm sao cao ngang mây.

Đã nhìn thấy tường thành dày mộc mạc.

Thậm chí còn có dòng sông mênh mông, núi xa đông nghịt.

Hóa ra kinh thành lại lớn như vậy ư?

...

Ta và Lục Dã đã sắp lùi ra khỏi tường thành.

Cơ thịt căng cứng của Lục Dã đã thả lỏng.

Khiến ta không khỏi tiếc nuối.

Nhanh như vậy, cuộc b/ắt c/óc này đã sắp kết thúc rồi ư?

“Đại nhân tới rồi!”

Đám người trở nên ồn ào, một bóng người cưỡi ngựa càng lúc càng tới gần ta.

“Đại nhân, thuộc hạ vô năng, sợ tiện nhân kia làm hại đại tiểu thư.”

Cha ta xuống ngựa, ông ấy lạnh lùng nhìn ta và Lục Dã.

Sau đó giơ tay t/át hộ vệ một bạt tai.

Cha ta cứ im lặng nhìn ta như thế, ánh mắt không chút gợn sóng.

Ta hoảng lo/ạn một cách khó hiểu, không kìm được mà gọi một tiếng:

“Cha, c/ứu con.”

Cha ta nhìn ta thật lâu, sau đó quay lưng.

“Đại tiểu thư Tống gia bị kẻ x/ấu b/ắt c/óc, vì giữ gìn trong sạch lấy cái ch*t làm chứng.”

“B/ắn tên ch*t ả, động tác nhanh lên.”

Ta còn chưa kịp nói gì, Lục Dã phía sau đã tức gi/ận.

“Phì! Tống Chí Dũng ngươi quả là một tên s/úc si/nh! Hổ dữ còn không ăn thịt con, ngươi đúng là không bằng chó lợn!”

Hắn ch/ửi xong còn cảm thông vỗ vai ta.

“Đứa ngốc, ngươi thật đáng thương, có phải một người cha như vậy, song cũng không trách ngươi được, chỉ có thể nói vận may của ngươi không tốt.”

Ta và Lục Dã bị đại quân nhân mã ép đến bên sông, còn lùi thêm bước nữa chính là dòng sông cực sâu và nước sông chảy xiết.

Kinh thành trong đêm rất lớn, nước mắt ta còn chưa tràn ra đã bị gió thổi tan vào không trung.

...

Ta nhìn bóng lưng cao lớn thẳng tắp không xa kia.

Ông ấy chắp tay sau lưng, sống lưng thẳng tắp.

Vẫn là dáng vẻ cho dù Thái Sơn có sụp đổ cũng không đổi sắc mặt.

Cho dù vừa rồi hạ lệnh muốn b/ắn ch*t con gái của mình, lưng của ông ấy cũng không thay đổi chút nào.

Ta khẽ gi/ật tay áo của Lục Dã.

“Phụ thân từng nói, nữ tử lấy danh tiết sống ở đời.”

“Ngày mai là ngày đại hôn của ta, trước khi thành hôn ta ra ngoài với ngươi, tiếp xúc với nam tử xa lạ, đã đ/á/nh mất trong sạch.”

“Bất kể là tự nguyện hay là bị ép, nữ tử không trong sạch, đã không xứng sống ở trên đời này.”

“Thế nên, cha ta hạ lệnh gi*t ta, là vì bảo toàn danh tiết của ta.”

Nghe được lời này của ta, cha ta cuối cùng cũng quay người lại.

Lần đầu tiên trên khuôn mặt luôn nghiêm túc của ông ấy xuất hiện vẻ mặt vui mừng.

“Con rất hiểu biết.”

“Nếu đã như vậy, một tiễn b/ắn ch*t đi.”

Lục Dã đã sắp tức ch*t.

Hắn nâng chủy thủ trong tay lên, dùng chủy thủ gõ vào đầu ta.

“Ngươi vừa nói cái rắm gì thế!”

“Bỏ quách cái danh tiết đi!”

“Cha ngươi đã nạp hơn 80 tiểu thiếp ngươi biết không, ông ta còn cưỡng ép dân nữ, cấu kết với người Mông, cấu kết với giặc b/án nước không có việc x/ấu nào không làm!”

Cha ta đ/á hộ vệ bên cạnh.

“Đều là người ch*t à, b/ắn tên cho ta, lo/ạn tên b/ắn bắn ch*t!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Mỹ nam kế của anh

Chương 18
Để dọa đối tượng xem mắt bỏ chạy, tôi cố tình lấy tiền ra làm khó anh ta. Tôi xoay xoay ngón tay, liếc mắt khinh khỉnh: “Tiền sính lễ 880 ngàn tệ, không nhiều đâu nhỉ?” Anh ta thản nhiên rút ra một tấm thẻ đưa tới: “Một triệu.” Tôi nuốt nước bọt: “Nhẫn kim cương 3 carat, chắc không quá đáng chứ?” Anh ta bình tĩnh lấy từ túi ra một chiếc hộp nhỏ, mở ra rồi đưa sang: “Nếu em không thích màu hồng, tôi sẽ chuẩn bị thêm một chiếc khác.” Tay cầm ly nước của tôi khẽ run: “Nhà cưới thêm tên tôi, anh không để ý chứ?” Anh lại lấy ra giấy chứng nhận bất động sản cùng hợp đồng chuyển nhượng: “Nếu thấy căn này nhỏ, chúng ta đi chọn căn khác.” Tôi vội gọi cho mẹ: “Mẹ ơi, con gặp kẻ lừa đảo tình cảm rồi!” Mẹ tôi choáng váng: “Cái gì cơ?” Tôi cuống quýt: “Cảnh sát từng nói, đàn ông vừa đẹp trai, vừa giàu có, lại còn thích con, trên đời này không có đâu. Nếu có, chắc chắn là lừa đảo!” Mẹ tôi gào lên: “Lừa cái gì mà lừa! Đấy là Cố Yến Thanh!” Cố Yến Thanh? Cái thằng nhóc bám đuôi tôi hồi nhỏ sao? Tôi quay sang nhìn người đàn ông kia, đúng lúc anh ta nhướng mày, cười nhạt…
Hiện đại
Ngôn Tình
Tình cảm
1