“Lộ Tiểu Bố, quả nhiên tôi đoán đúng, em còn mở định vị.”

Chiếc điện thoại vỡ vụn ném thẳng vào mặt tôi, tóc tôi bị gi/ật từ phía sau.

Tỉnh dậy, tôi đã ở nơi này rồi.

Chúng không phải Từ Kỳ.

Không có chút dịu dàng nào.

C/òng sắt siết ch/ặt, liều lượng th/uốc cũng rất nặng.

Tôi không thể sử dụng chút sức lực nào.

Người đàn ông gi/ật tóc tôi đeo kính râm, là người tôi chưa từng gặp qua.

Hắn nhặt chiếc điện thoại vỡ, vỗ mạnh vào mặt tôi khiến chuông nhỏ gắn ở cổ reo lên leng keng.

Hắn nghiêng đầu, như tán thưởng:

“Không ngờ em mô phỏng hoàn hảo đến vậy. Tiếng chuông hợp với mèo thật.”

Loại th/uốc đặc chế ép tai và đuôi mèo của tôi hiện hình.

Đây là dáng thật của Omega – chỉ Alpha mới được nhìn.

Tôi chưa từng để ai khác thấy, nay bị phơi bày, x/ấu hổ tới mức muốn nghẹt thở.

“Còn mong Từ Kỳ tới c/ứu em à? Đừng mơ. Hắn đâu tin em là Omega.”

Tim tôi chấn động.

Hắn… hắn biết tôi là gì?

Chẳng lẽ ở đây còn có người tin ABO tồn tại?

Bàn tay hắn sờ tới tuyến sau gáy:

“Hắn không tin, nhưng tôi tin. Tôi đọc nhiều tiểu thuyết ABO rồi, luôn muốn thử một lần.”

“Và ông trời đưa em tới đây.”

Hắn bóp ch/ặt cổ tôi.

Tôi run b/ắn, phản ứng sinh lý Omega lập tức kích hoạt.

Mùi sữa ngọt yếu ớt rỉ ra từ tuyến cổ.

Tôi nén ti/ếng r/ên đ/au đớn.

Hắn bật cười:

“Ồ? Hóa ra Omega thật sự không chịu nổi khi bị chạm cổ. Tiểu thuyết không lừa tôi.”

Ngón tay hắn trượt dần xuống bụng tôi, dừng lại nơi đang mang th/ai bé con.

“Nếu tôi cắn vào tuyến thể em, nó sẽ ch*t, đúng không?”

Tôi hoảng lo/ạn:

“Đừng… xin đừng…”

Hắn cười nhạt:

“Chơi qua nhiều rồi, nhưng chơi với bụng bầu thì chưa.”

“Thật ra nhìn em thế này cũng dễ thương… tsk, có hơi tiếc.”

“Nhưng tôi chỉ muốn thử xem… nó có ch*t không thôi.”

Hắn nhặt tờ siêu âm, giơ trước mặt tôi.

Hình ảnh đứa bé rõ ràng: bàn tay nhỏ xíu, cánh tay, đôi chân, thậm chí hai cục u li ti trên đầu – là hình dạng ban đầu của tai mèo đang phát triển.

Tôi vốn định mang về khoe cùng Từ Kỳ.

Vậy mà giờ…

Hắn huýt sáo, nhếch mép:

“Thấy em luyến tiếc thế, hay là em c/ầu x/in tôi đi? Tôi vui, có khi chỉ hứng thú với em thôi, mặc kệ nó.”

Căn phòng trống trải, camera giăng khắp nơi.

Những kẻ có quyền thế luôn ưa thú vui bệ/nh hoạn - ngh/iền n/át hy vọng của những người đang cố gắng sống.

Mà tôi… tôi chưa từng làm gì sai.

Tôi đến thế giới này, chỉ là vì yêu một người.

Tôi chưa từng hại ai.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm