Điều cấm kỵ khi sống một mình

Chương 11

01/01/2025 21:29

Thấy Na đổ mức bụng căng phồng lên, trợn trừng mắt có cách biết gi/ận quát to: “Tao sẽ tha cho bọn mày!”

Lúc phải chọc phải nhọn.

Là cái móc khoá hình tam giác mà tôi! cầm nó, bỗng to lên nhiều, như trở thành món khí.

Tôi dùng rạ/ch đường, cành cây trói lập đ/ứt g/ãy.

Tôi thầm trong lòng, rạ/ch ba đường đã c/ắt đ/ứt tất cả cành cây trên người. Đang định đứng dậy thì đột bóng người đ/è lên, như chiếc giữ lấy khiến nhúc nhích được, sau thơm hôn lên tôi.

Người Na!

Đương phải ấy m/ập mờ với tôi, ấy vừa mở thì những sền sệt có lạ lập đổ trong tôi.

Tôi vẫy phát sức ấy lúc lớn. hoàn toàn ấy kh/ống ch/ế cử động được.

Tôi đầu qua, ngậm cho những lạ chảy miệng. Thế Na vươn ra bóp lấy má tôi, ép mở tiếp tục đổ những vào.

trái gần như tàn phế, cho dù đưa ra làm gì được. nuốt những lạ xuống.

Đúng vậy, lạ. Vì thế đã còn lối thoát.

Khi nuốt ngụm những xuống, dần xụi đầu óc dần mơ hồ.

Cuối cùng, chuyện suy nghĩ chính là…

Mỹ Na, thì ra ấy người bọn chúng, thì ra ấy mới tuyệt chiêu cuối cùng.

Tôi đã trúng kế ấy…

Uổng thích ấy như vậy…

Tất cả đã kết thúc rồi sao? Không!

Thời điểm cuối cùng, đột cái hình tam giác tự tuột khỏi tay. Nó luồn ra lưng tôi, hoa văn lên sau lưng tôi.

lửa!

Hoa văn đốm lửa ch/áy hừng hực.

Ý thức sắp dấp tắt lên dữ dội và bất ngờ n/ổ tung. Tức gi/ận và th/ù h/ận sự đã hoà thành lửa, bùng lên bọc người tôi.

Trong mắt, lửa xanh đã làm bỏng Na, phát ra tiếng xì và ch/áy khét.

Mỹ Na hét lên tiếng rồi sang bên.

Tôi rảnh ý cầm cái hình và nhảy vọt xuống giường, sau bổ nhào chỗ đám m/a kia, tha cho đám tạp chủng đó!

Những chưa thấy qua cảnh này? Bọn hét lên rồi nhanh chóng bỏ chạy. vẫn nhớ rõ trong chúng, được. Bởi bụng quá to mà chân thì nhỏ như bún chạy chậm nhất.

Thấy vậy, lập đuổi nó, ngờ cành cây vung ra lấy rồi đưa bỏ trốn.

Làm sao tha cho chứ? đuổi mạch, cành cây và đám m/a đã rút Vốn dĩ, cho rằng bọn sẽ trốn âm phía đông tầng ba, thế bọn trốn tầng hầm tối đen.

Nơi mới hang ổ ư?

Xem ra âm tầng ba nơi mà dùng lừa âm khí nặng cho hành động và biến hoá.

Tôi đứng lối tầng hầm, bóng tối đen như mực. Ở nơi sâu thẳm nhất còn truyền tiếng cười hả hê: “Ngươi thêm gia rồi… ngươi thêm gia rồi…”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm