Tôi bước đến vách đ/ứt, đã chỗ cao Đông Lăng Phong. Từng đợt gió ào thổi về tôi.
Tôi xổm thò nhìn vách núi, nhiên vách khoảng hơn 2 mét bệ đ/á bằng phẳng.
Bệ đ/á lõm trong từ trên nhìn hay từ dưới nhìn lên đều khó phát hiện. Sát vách còn dựng cả dãy giàn giáo, những khung sắt đã gỉ sét nham nhở, trông chực chờ đổ sập.
Tôi lùi về chỗ nói với dưới thứ lạ, phải mang kiểm không yên tâm, cùng cũng theo leo lên vách.
Hắn không được nhưng ít thể canh chừng giúp tôi. đóng đinh vách đ/á, buộc dây an rồi bắt tụt theo vách núi.
Bệ đ/á mặt không đáng lẽ bước tới nơi. Nhưng không vừa leo được nửa chừng, dây an trên vách nhiên lỏng ra!
Bệ đ/á dưới vốn đã lõm trong, diện tích lại chẳng rộng. Nếu rơi thẳng không thể tiếp trên bệ Đông Lăng Phong dù sao cũng ngọn núi, nếu rơi chắc chắn thịt nát xươ/ng tan.
Đúng lúc sợi dây khỏi đã kịp phát hiện. lao tới dây an may nhờ cái bụng bia phệ mà cả người lôi ngang qua khe đ/á.
Nhờ khoảnh khắc giằng co đó, vội vồ giàn giáo trên vách Chẳng kịp đến độ chắc chắn giàn giáo, nó.
Tốc độ rơi dừng lại, suýt nữa lôi theo. tích tắc sinh tử, không kịp sợ hãi hay đ/au đớn, hết sức dậy cố định lại sợi dây.
Tôi cũng nhờ mấy khung giàn giáo ọp ẹp mà tiếp an trên bệ Phía sát vách bệ đ/á này, hang động tối om hiện ra.
Xung quanh miệng hang còn in hằn vết đục đẽo bằng rìu d/ao, rõ ràng do con người ra. Bên phải cửa hang khắc mấy chữ Hán phồn thể đã mờ - "Mỏ ngọc Đông Lăng Phong".
Trong lại mỏ ngọc? Trước chưa ai nhắc đến.