[BL] Oan Gia Ngõ Hẹp

Chương 8.

24/07/2025 12:20

Tại sao hắn ta lại ở đây? Khoan, nói đúng ra là tại sao lại đến tìm tôi?

Hoắc Dật nghiêng người bước vào, gần như áp sát về phía tôi. Tôi sợ đến mức đứng không vững, đơ ra như khúc gỗ, đầu óc ngừng hoạt động. Đến khi sắp bị kéo lên xe mới phản ứng lại, một tay bám lấy cửa xe, tay kia cố giằng ra khỏi kh/ống ch/ế của Hoắc Dật, hét lên:

“Anh đến đây làm cái gì? Định đưa tôi đi đâu? Tôi không đi, buông tôi ra!”

Hoắc Dật mất kiên nhẫn tặc lưỡi, hơi khom lưng dang tay bao trọn lấy cả cơ thể tôi, bàn tay to lớn gỡ từng ngón tay tôi khỏi cửa xe, đẩy cả người lên xe một cách dễ dàng.

Cửa xe đóng lại, tài xế lập tức khởi động xoay vô lăng, chiếc xe lập tức rời khỏi khu chung cư, tiến thẳng ra đường lớn.

Đằng sau, hàng loạt chiếc xe đen cũng dồn dập nối đuôi chạy theo, chiếc trực thăng chậm rãi bay lên.

Tôi cố mở cửa xe thì phát hiện nó đã bị khóa, vội ôm balo lủi sát vào một chỗ, co rúm người r/un r/ẩy sợ hãi.

Hoắc Dật chỉnh nhiệt độ trong xe cao lên chút, vừa quay sang đã bắt gặp ánh mắt trừng trừng đề phòng của tôi. Hắn xoa xoa trán, đưa tay kéo tôi ngồi sát lại gần, lạnh lùng hỏi:

“Em sợ cái gì?”

“Anh dám b/ắt c/óc người công khai, không sợ bị bắt vào tù sao?” Tôi cố giãy khỏi tay hắn nhưng không được, chỉ có thể to mồm dọa nạt.

“Không phải b/ắt c/óc, tôi đến đón em về.” Hoắc Dật gi/ật cái balo ra vứt lên ghế phụ, nhìn thẳng vào mắt tôi, giọng trầm xuống “Hôm nay chúng ta nói chuyện rõ ràng, em mang th/ai đứa con của tôi mà còn dám có ý định chạy trốn sao?”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
2 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm