Duyên nợ kí túc xá

Chương 11

23/01/2025 16:14

Nhưng giờ đến lượt th/ẩm v/ấn Lâm Dung, "Nói được thân phận thật sự Mỗi ngày biến rồi xuất trên cậu, làm đúng không?"

"Thành thật báo, thật sẽ được khoan hồng, ch/ống c ự sẽ ngh/iêm tr ị!"

"Chắc hồi lớp đã không phải người." Ờ, nghe mà như đang m/ắng vậy.

“Tôi tình ra uống r/ượ u sẽ biến lại không biết. Sau đó dì Dung mới dám chắc, đúng một mèo."

"Chuyện gì? đương sự lại không biết?"

Tôi tức đến muốn vậy mà chỉ không thôi sao? Hả?!

Tôi thật muốn gọi cho mẹ xem rốt ai mới ruột bà.

Tôi ki/ềm ch ế cơn tức gi/ận, "Được! Cậu... tục còn gì khác mà không biết?"

"À, một nữa, mỗi ngày biến vì trong ngọt cho ăn bỏ r/ượu."

"Về lại xuất trên vì mỗi tối ngủ rất s/ay, cứ d/ụng ngủ để ôm giường."

Tốt, quá tốt, còn tưởng mình vì sắc mà m/ất tr í thức trèo lên Lâm Dung, còn cảm thấy áy náy, giờ không nữa, áy náy cái qu/ỷ!

Tôi ngh/iến răng ngh/iến lợi, "Cậu đúng quá tài rồi!"

Tôi đứng dậy rời bị giữ ch/ặt tay, ánh mắt nhìn mắt "Em còn muốn chia tay với nữa không?"

Tôi ngẩn lý mà nói, không ngại giữa chúng vẻ không còn hiểu lầm hay m/âu th/uẫn gì nữa.

Vậy chia tay đương nhiên không thiết.

Cậu "Tôi từ cận em, ai ngờ lại không nói lời nào gi/ấu muốn phòng. Tôi cứ chậm lại, thế mà vợ đã muốn chạy rồi."

"Nếu trước khó lời, đổi đuổi không? Nhiên Nhiên bảo bảo."

Lại gọi ra cái tên này, nghe lạ hơi... dễ nghe.

"Thôi đuổi nữa, không nỡ. Câu trước, đồng rồi, phải tốt đấy."

Tôi rơi vòng tay ta, ánh mắt đầy cười dừng lại trong mắt tôi. cúi đầu và h ôn xuống.

Tôi nếm được vị những giọt nước mắt.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm