Bi Thương Đến Tột Cùng

Chương 7

26/12/2023 12:00

7.

Lâm vội vàng tay khẩy: đồng nghiệp của Vưu Trinh. s/ay hơi khó chịu định - anh bạn trai của à?"

Lục Nghiêm trả lời, anh đến dậy rồi đi đến đỗ xe.

Lâm sau mỉa mai nói: đúng phụ nữ giàu, chậc chậc.”

Lục Nghiêm bên cạnh đột nhiên dừng lại.

Một lát sau, anh đầu dùng ánh mắt lạnh lùng sắc bén nhìn “Nếu sao? Thích người mươi tuổi trống gì? Hay thích người l/ì l/ợ/m l/a li/ếm?"

Anh cao lớn, vẻ lạnh lùng anh trông càng khí thế đ/àn người khác hơn, tức s/ợ h/ãi, nhổ nước bọt đất, người đi.

Tôi đứng đó, hiểu sao thành tiếng.

Lục Nghiêm ngồi ghế phụ thắt dây an cách tỉ mỉ. Mùi bạc hà mát lạnh mũi, hơi hỏi anh: “Chị gọi thầy đến phải không?”

"Ừ." Anh trả lời, bật dàn âm thanh trên ô tô rồi khởi động xe, “Chị nói em s/ay yên tâm."

Có vẻ như chị cũng nói với anh về việc phiền tôi.

Tôi cằm ngồi yên lặng, trong dàn âm thanh trên ô tô vang bản thuộc bài Brave Man" của Đông. Lần này phải đài phát thanh hỏi Lục Nghiêm: “Thầy cũng bắt đầu nghe của họ à?”

“Sau khi em nói điều đó ngày ấy, khi đã kiểm tra phát hiện ra đó nhạc…”

“Người Đài Loan.” thầm.

"Đúng vậy, nhưng hình như phát hành nhiều ca tổng cộng hơn chục bài, đều đã đưa danh phát."

Anh nói rồi dừng đạp phanh khi đèn đỏ rồi nhìn tôi: “Vưu thực sự hiểu em hơn.”

Anh nói những lời này rất thành, trong giọng nói theo chút dịu tâm.

Cơn say do ra đang thẳng tôi, trong giây lát, buột miệng: "Lục thầy nghiêm túc đấy à?"

"Đương nhiên." Lục Nghiêm nói: trẻ nữa,Vưu Trinh à. Mỗi lời nói với em đều thành 100%."

Đúng lúc bài hát được phát "Núi Biển":

"Tôi mong mỏi kết thúc hậu nhưng thể trở thành chính mình".

Tôi nói lời, nhất thời êm đềm vang vọng trong xe.

Xe dừng bên Lục Nghiêm mở cửa cho tôi, giúp xe đứng vững, sau đó anh sự rút tay vai cùng đi đến.

“Đã quá muộn rồi, yên về em.”

Anh quá đúng mực, đến mức trước cửa chung cư dừng chào tạm biệt tôi: “Em đi, đợi đèn sáng rồi sẽ đi”.

Hình như cái gì đó nghẹn trong cổ cho ngay cả việc thở cũng trở khó khăn. ch/ặt quai túi, loạng choạng phòng, mở cửa ấn công tắc.

Ánh sáng lờ lòe chiếu xuống, cửa sổ nhìn xuống, Lục Nghiêm ngẩng đầu vẫy tay chào rồi người rời đi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17