Ác giả ác báo

Chương 15

30/05/2024 20:10

Ngày hôm sau, chuẩn bị mọi trong nhà.

Bọn họ không cảm thấy gì kỳ lạ.

Bởi vì, từ khi xuống bếp, do chuẩn bị.

Nhưng hôm nay đặc biệt.

Tôi bưng cháo ra, trước mặt họ.

Bố nhìn mấy cái, thở vài lần.

Có lẽ vì đổi lấy sự về em nên thái độ mẹ bà nội với đã tốt hơn nhiều.

Tôi bình tĩnh nhìn họ ăn hết cháo.

Những bát cháo bị thêm vào lượng không nhỏ th/uốc ngủ.

Rất nhanh, th/uốc đã phát huy tác dụng.

Bọn họ nặng nề ngã xuống ngủ thiếp đi.

Tôi lấy điện thoại bố ra.

Thử mật khẩu mở khóa, rồi.

Mã mật khẩu mở khóa ngày sinh em trai.

Đây lần tiên cầm điện thoại bố.

Màn hình khóa ông ấy bức ảnh gia đình bốn người, nhưng lại thiếu tôi.

Tôi nhớ, ngày hôm đó họ muốn đi chụp ảnh gia đình, nhưng bà nội lại để nấu cơm.

Tuy nhiên, bây giờ điều không quan trọng nữa rồi.

Mấy phải biến mất tôi.

Trong điện thoại bố, trò chuyện giữa ông ấy buôn b/án n/ội tạ/ng.

Vốn dĩ họ đã hẹn ngày hôm nay đưa đi.

Bố muốn b/án ba phần n/ội tạ/ng, thận mạc trên cơ đi.

Tôi đ/á/nh dòng chữ:

[Tôi không nhẫn tâm xuống tay với gái mình. Như anh hãy b/án n/ội tạ/ng ba chúng đi.]

[Tiền lại gái mình, để chúng sống tốt hơn.]

[Tôi đã vợ mẹ mình uống th/uốc ngủ rồi, thân cũng uống, các anh trực tiếp đến được.]

Khi gõ dòng chữ điện thoại sang bên.

Sau đó thu đạc mình, nhìn họ lần cuối nhà.

Tạm biệt.

Bố mẹ bà nội.

Tôi trút gánh nặng mà bước ra ngoài.

Khoảnh khắc mọi h/ận th/ù đ/au biến mất ngay khi cánh cửa khép lại.

...

Một năm sau, cặp vợ chồng nhận nuôi.

Mặc dù họ không giàu nhưng với tốt, thực sự ruột mình.

Buổi bên cửa sổ đón gió, ánh ấm áp chiếu vào người.

Cha nuôi nhìn cách dịu dàng:

“Kỳ Kỳ, muốn làm gì?”

Tôi nhìn lũ qua, cười đùa ngoài cửa sổ:

“Con không mình muốn làm gì, nhưng chắc cũng muốn thành hòa bố.”

Bố nuôi sững lúc xoa cười.

Nước mắt từ trong khóe mắt rơi xuống.

Hóa ra hòa khó, nhưng cũng nên đơn giản đến vậy.

- -

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm