Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng đối đầu bọn nhưng mà thời gian của bọn họ nhiều, náo lo/ạn mấy ngày.

Sau khi vào giấc ngủ, đột nhiên tôi thấy cả người ngắt, tiếp sau đó cả người bay trung.

Tôi thở dài, thì thầm nói:

“Như Như, em nghịch ngợm rồi, lần đi đâu chơi đây?”

Đương nhiên ai trả lời tôi.

Bởi vì Như cô bé người giấy trong tiệm bị họ hỏng hôm nay.

Em ấy có linh h/ồn, nhưng thể điều ngoài, tôi và em ấy tâm linh tương thông, dùng linh của tôi điều bọc của em ấy.

Như chuyện được, nhưng tôi có thể nghe tiếng lòng của em ấy.

“Anh họ của hôm nay hỏng chân của thèm lỗi! thật tức gi/ận!”

Như điều người giấy bay tôi dùng ý niệm trên đường.

“Như Như, em xuống tay cả nhà họ sao? biết, những người ta đức dễ, dù có nếu chỉ bản thân mình thôi.”

“Bây giờ em sẽ tức bắt có lợi ích gì.”

Tôi chưa xong, 1 ánh đèn ô tô sáng ngay khúc cua.

Rất rõ ràng, người trong nhìn thấy tôi.

Người trong tức thắng gấp, bánh m/a tạo chói tai.

Anh ta đã phanh rồi, nhưng vẫn thẳng tôi mà tông đến.

Cái thân giấy đã bị ngh/iền n/át, tông vào lan bên cạnh.

“Ch*t rồi Như, ta họa rồi.”

Như dám tiếng, tôi chuyển động ý thức, đang chuẩn bị tự véo mình để thể.

Tôi tức đây, sau đó dùng thể của mình chịu trách cố giao thông này.

Lúc này, cửa mở ra, 1 người toàn thân m/áu bò ra từ trong xe.

Người đó, Tôn Trường Thanh họ tôi.

Còn chưa kịp đợi tôi phản ứng lại, tiếng vó ngựa lộc cộc vang lên.

1 con ngựa cao to xuất hiện trên đường, màu sáng bóng, hiện rõ thịt cuồn cuộn.

hề do dự mà người họ.

Anh họ dĩ đã nằm trên đất động đậy rồi.

Khi con ngựa chuẩn bị lần nữa, 1 cơn gió thổi qua, 2 kịp thời kéo con ngựa đó mới khỏi lần 2.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm