Chuyện đ/á/nh nhau cuối cùng cũng bị báo lên giáo viên chủ nhiệm.

Cùng bị tố cáo, còn có "hành vi b/ắt n/ạt lẫn nhau" giữa tôi và Trì Lâm Uyên.

Chu Trần khai:

Trì Lâm Uyên thường xuyên b/ắt n/ạt cậu ta, còn ép buộc tôi làm những chuyện không đứng đắn.

Cô giáo gọi riêng tôi lên x/á/c minh.

Tôi nhìn sang Trì Lâm Uyên.

Ánh mắt cậu ấy giống hệt một chú chó con bị bỏ rơi - bất an, dè dặt và mong chờ, nhưng lại chẳng phải vì sợ bị ph/ạt.

Thứ cậu ấy chờ đợi, chỉ là câu trả lời từ chính miệng tôi.

Tôi lắc đầu:

"Bạn Trì Lâm Uyên chưa từng b/ắt n/ạt em, ngược lại… luôn bảo vệ và giải c/ứu em."

"Cậu ấy không phải người x/ấu."

Trì Lâm Uyên nghiêng đầu, khoé môi cong lên, thần sắc thoải mái đến lạ thường giữa buổi chất vấn nghiêm túc.

"Khương Tiểu Ngư nói hay lắm." - rõ ràng là nói với tôi, mà lại không buồn che giấu sự đắc ý.

Chu Trần nghiêm mặt chen vào:

"Cô ơi, đừng nghe bạn ấy. Khương Tiểu Ngư từ nhỏ đã nhát, dễ bị người ta đe dọa rồi im lặng."

Câu nói đó chạm vào giới hạn chịu đựng của tôi.

"Vậy lời tôi không thật, còn lời cậu thì đúng chắc?" Tôi gắt lên.

"Đủ rồi!" giáo viên chủ nhiệm đ/ập bàn, c/ắt ngang.

"Chu Trần là học sinh giỏi, hạnh kiểm tốt, chưa từng nói dối."

"Còn em thì đầu óc không ổn định, Trì Lâm Uyên lại có tiền án đ/á/nh nhau… Ai cũng biết nên tin ai rồi."

Cô quay sang nói:

"Chu Trần về lớp trước đi."

"Còn Trì Lâm Uyên, viết bản kiểm điểm 3000 chữ, mời phụ huynh đến gặp tôi. Tình hình này không ổn rồi."

Trì Lâm Uyên vẫn điềm nhiên như chẳng có chuyện gì.

Nhưng tôi thì không thể đứng yên được.

"Cô ơi, lỗi lầm cũ đâu thể chứng minh cả đời một người sai?"

Tôi nói một mạch, dù giọng có hơi đ/ứt quãng.

"Quá khứ là quá khứ, biết đâu… cậu ấy đã thay đổi?"

Câu nói tôi từng nghe Giang Lệ Lệ nói hôm nào lại vang lên trong đầu:

"Biết sửa lỗi là điều tốt đẹp nhất."

"Đúng thế," Trì Lâm Uyên tiếp lời.

"Trước kia em không có lựa chọn. Giờ em muốn làm người tốt."

"Muốn rõ sự thật thì xem camera an ninh đi."

Kết quả x/á/c nhận:

Chu Trần ra tay trước.

Cô giáo chỉ còn biết phê bình cả hai bên.

Nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó…

Cảnh tôi hôn má Trì Lâm Uyên cũng bị quay lại.

Chiếu lên màn hình… rõ từng chi tiết.

Giáo viên chủ nhiệm sững người vài giây, rồi mặt sầm xuống:

"Yêu sớm."

Thế là mỗi đứa một bản kiểm điểm, phụ huynh bị mờ ilên, thứ Hai tuần sau còn bị nêu tên trước toàn trường.

Tôi ủ rũ ngồi sụp xuống ghế:

"Biết thế lúc đó không bênh cậu làm gì… Giờ thì tôi cũng dính chưởng."

Trì Lâm Uyên ngồi xổm xuống đối diện, ngang tầm mắt, cười híp cả mắt.

"Bản kiểm điểm để tôi thuê người viết hộ, phụ huynh thì thuê diễn viên đóng vai. Còn bị phê bình trước trường…"

Cậu ấy nhún vai:

"Cầu còn không được."

Tôi trợn mắt nhìn cậu ấy - cái gì mà "cầu còn không được" chứ?

Trong miệng người khác thì là bi kịch, đến lượt Trì Lâm Uyên lại hóa trò chơi.

May mà bà nội tôi không biết gì, chỉ có vài bạn học trêu chọc làm tôi đỏ mặt mãi.

Còn Trì Lâm Uyên thì thản nhiên đón nhận mọi thứ như không, thậm chí còn có vẻ… vui.

Tôi lườm cậu ấy:

"Cậu giỏi thật đấy. Có siêu năng lực à?"

Trì Lâm Uyên gật gù, giọng đầy ẩn ý:

"Đúng là có ‘siêu năng lực’ thật."

Cậu ấy đột ngột nghiêng người lại gần, thì thầm vào tai tôi:

"Không ngờ cậu dám cãi lại giáo viên vì tôi. Cậu thích tôi đến thế sao?"

Tôi gi/ật mình:

"Ai… ai thích cậu chứ?!"

"Khương Tiểu Ngư chứ ai"

Trì Lâm Uyên nói rành rọt như đang tuyên bố trên bục phát biểu.

"Giờ thì cả trường đều biết hai ta yêu sớm rồi."

"Trì! Lâm! Uyên!"

Tôi nghiến răng gọi tên.

Cậu ấy lập tức đáp:

"Ơi? Gọi bạn trai có việc gì thế?"

…Tôi không thèm nói chuyện với tên mặt dày đó nữa.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
10 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm