2
Vài ngày trước, vẫn là một bá đạo tổng tài lạnh lùng vô tình.
Tôi chỉ vô với viên, mà còn vô với bản mình.
Ngày nào cũng gương, tăng ca cùng viên, thực hiện chính sách việc 996.
Văn trở thành ngôi nhà thứ của tôi.
Văn hóa doanh nghiệp đầy vọng đưa công ty lên một cao mà lại đẩy vào bệ/nh viện.
Ban đầu, chỉ dạ dày.
Nhưng sau truyền dịch, bắt đầu tinh hoàn.
Bác vài kiểm tra và nói khả năng lớn là do ít nước nên niệu đạo.
Ông ấy đưa ra chọn:
Một, phẫu thuật.
Hai, th/uốc, đi lại nhiều, nhảy nhót một sẽ tự đào thải.
Tôi chần chừ chọn phương hai.
Vì ở ngôi nhà thứ hai, vẫn còn viên chờ tôi!
Sao có thể ngã xuống để họ thỏa mãn lười biếng chứ!
Chịu đựng cơn dữ dội ập tới.
Tôi đi cấp c/ứu và phẫu thuật.
Bỗng dưng cảm thấy tâm linh hẳn là vô dụng.
Làm nhiều điều á/c thì sẽ gặp báo ứng.
Người đ/á/nh gục kẻ tư bản đ/ộc á/c là trường, mà là cơn tinh hoàn, là cơn tinh hoàn hơn người mặc áo blouse trắng quan sát.