Âm Dương Nhãn

Chương 17

01/04/2024 09:56

17.

“Đừng khóc." Sí nhéo nhéo mũi của tôi, không nghĩ tới có chút dùng sức, liền nhéo một tay nước mũi, "Được, thật gh/ê tở/m!”

Tôi ngượng ngùng xoa xoa nước mũi, "Lúc khóc, chính là sẽ có nước mũi a!"

“Không nghĩ tới cô nhìn người ch*t đến khóc. "Sí đoạt lấy khăn giấy của tôi, lau ngón tay.

"Anh không cảm thấy trẻ con người già rất đáng thương sao..." Tôi đỏ mắt nhìn anh.

“Không có.”

Tôi:...

“Tốt lắm, dùng phù lục đem bọn họ giam cầm ở trong phòng. " Hắn hướng về phía Lý Châu Ý hất cằm," Ngày mai có thể đưa ra cho đám cảnh sát một lời giải thích.”

Gần hừng đông, tôi mới tắm rửa sạch sẽ leo lên giường nằm xuống.

Bắt đầu nhớ lại những gì đã xảy ra tối nay.

Sáu con lệ q/uỷ kia quả nhiên là người một nhà trong tư liệu. Con á/c qu/ỷ có răng vàng kia chính là nam nhân từ chức, hồ sơ tại bệ/nh viện cho thấy hắn đã từng trám một chiếc răng vàng.

Hắn làm người keo kiệt, thích tiền tài nhất, ở nhà máy hóa chất đã làm không ít chuyện trộ/m gà trộ/m chó. Một lần nhà máy hóa chất bị t/rộm, hắn lại cùng nhóm tiểu t/ặc che mặt cạy mở két sắt, trộ/m đi cơ mật và tài sản bên trong của lãnh đạo.

Lúc hắn cùng người ta ki/ếm tiền bị gã/y răng, cầm tiền cư/ớp được đi trám một cái răng vàng. Về sau lại sợ sự việc bại lộ, từ chức không làm nữa.

Hắn không nghĩ tới trong văn phòng lãnh đạo được lắp đặt camera. Cũng không phải không nghĩ tới, camera theo dõi thời đại đó vừa mới xuất hiện, hắn căn bản không biết đó là vật gì.

Trong quý đó, nhà máy thua lỗ nghiêm trọng. Lãnh đạo điều tra, tưởng hắn là nội tặc, dẫn người đến trộ/m. Lệnh mấy tên đàn em đem người tới nhà hắn bắt cả nhà đến, vợ hắn bận rộn việc đồng áng không ở nhà, tránh được một kiếp.

Lãnh đạo của hắn là một người trắng đen đều ăn sạch, thấy tra hỏi không ra, liền sai người ném cả nhà hắn vào bể axit.

Trước khi ch*t, hắn dùng tài sản còn sót lại hối lộ một tên đàn em, thả cho hắn đi.

Khi vợ hắn về đến nhà, chỉ thấy hắn ở nhà một mình. Giấy không gói được lửa, khi vợ hắn hỏi tung tích của mấy đứa con, khi biết liền khóc đến không thành tiếng, lôi kéo hắn muốn cùng đi chịu ch*t.

Hắn đem vợ của mình đ/á/nh tới hôn mê rồi tr/ói lại.

Chính mình lại như trước lang thang khắp thôn, còn bịa ra lời nói dối cả nhà đều phải về quê.

Truyền đến tai đồng nghiệp cùng nhà máy, lại báo lên trên.

Lần này lãnh đạo đích thân mang người đến nhà bọn họ.

Vợ hắn bị trói ở trong phòng củi, chính tai nghe được toàn bộ quá trình chồng mình bị h/ành h/ạ đến ch*t.

Th/i th/ể không được xử lý, một đường kéo về ném vào trong bể axit sulfuric.

Người vợ đáng thương vất vả cũng trốn thoát trong đêm, dáng người m/ập mạp đã g/ầy gò không ít. Cô kéo lê thân thể vừa đói vừa mệt, mang theo một trái tim không chút lưu luyến, xông vào nhà máy hóa chất, cùng người nhà ngủ chung một chỗ.

Trong đầu tôi ngẫm đi ngẫm lại, vẫn là nhịn không được thở dài.

Qu/ỷ h/ồn cả nhà bị mắc kẹt ở bể axit, còn phải ngày đêm nghe các đồng lăng mạ gia đình mình, có thể không tức gi/ận sao?

Lúc tôi lại thở dài, trong phòng đột nhiên vang lên giọng nói của người thứ hai.

"Tiểu Mễ tỷ" Tôi nghiêng người nằm, Lâm Mạch đột nhiên từ phía sau phát ra thanh âm.

Tôi sợ đến mức gào khóc.

“Sao nửa đêm em còn lại đến dọa người? "Tôi vỗ ng/ực bình tĩnh nói.

“Em không có, chị Tiểu Mễ không nghe thấy tiếng bước chân của em à," Cô nhanh nhẹn ôm gối lăn lên giường tôi,"Tổ tông sợ chị sợ không ngủ được, liền bảo em ngủ cùng chị.”

Mặt tôi thoáng cái đỏ lên.

“Mèo khóc chuột, giả từ bi! "Tôi nhỏ giọng lầm bầm.

“Thật từ bi, tổ tông rất lo lắng cho chị! "Nàng ghé sát vào ta, cười híp mắt nhíu mày.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trả Nợ

Chương 7
Tôi nghiện c cờ bạc, thua sạch hơn trăm triệu. Không dám nói cho bố mẹ biết. May mắn thay bạn gái tôi xinh đẹp tuyệt trần, lắm đại gia theo đuổi. Tôi nảy ý định bắt cô ấy dùng thân xác trả nợ giùm. Cô ta không chịu, tôi dỗ ngon dỗ ngọt: "Đơn giản lắm, c cứ xoè chân ra vài lần là xong nợ ngay." "Đàn bà các cô sướng thật, kiếm tiền dễ ợt." Cô ấy mắng tôi vô liêm sỉ, tôi đánh cho một trận, không may đẩy cô ta ngã lăn cầu thang. Tỉnh dậy - tôi đã biến thành phụ nữ, nhan sắc còn vượt bạn gái ba phần. Cô ấy nhìn thẳng vào mặt tôi, giọng châm chọc: "Giờ cậu cũng là đàn bà rồi, sao không tự đi câu đại gia? Đằng nào phụ nữ kiếm tiền dễ." Đi thì đi! Với nhan sắc này, tôi nhất định trả hết nợ nần, mau chóng mua biệt thự! Tối hôm đó, tôi đã leo lên xe một đại gia đời thứ hai.
Hiện đại
Nữ Cường
Sảng Văn
0