1
Nếu có làm lại, nhất sẽ uống nước tử tế trong văn phòng, đối tiểu.
Chứ phải bây giờ...
Hơn hai người mặc áo trắng, đeo khẩu trang vây quanh tôi.
"Cởi quần nâng lên chút.”
“Thả lỏng, thả lỏng nào~"
Bác nói với thế.
Tôi cởi hết quần, hai giơ lên trên giường phẫu thuật, giác gió lùa khắp nơi dưới thân.
Ống thông qua niệu đạo chạm thẳng tới đỉnh gần xuyên thủng linh h/ồn tôi.
Tôi ngập tràn trong lắng và nh/ục nh/ã hạn.
Bác nói: "Sao mặt đỏ thế?"
Tôi r/un "Lần thẳng..."
Bác "chậc" tiếng, nói: nữa đ/au thì nói ra..."
Tôi nhìn ánh sáng cuối đường hầm: "Nếu kêu đ/au, bác có nhẹ tay không?"
Bác lạnh phun ra hai từ: đâu."
Tôi bất lực và vọng.
Chợt nghe vị lớn tuổi nói: "Một ca nội soi niệu đạo hiếm có, các em hãy sát thật kỹ."
Ngay tức, hai cặp mắt loạt bay tới, dán ch/ặt phần thân dưới của tôi.
Có lẽ lúc này, dưới ánh đèn phẫu thuật, đã bày toàn bộ trước mặt họ.
...
Có gì đ/au khổ việc làm phẫu thuật niệu đạo?
Đáp: phẫu thuật niệu đạo trước kiến của hai tập sinh.
Dưới hướng dẫn của thầy, tập sinh tiến đến hỏi tôi: "Bây giờ anh thế nào?"
Tôi yếu ớt "Đau..."
"Còn gì nữa?"
"Muốn ch*t."
Giờ ước nguyện của ch*t trên mổ, chứ phải ch*t vì x/ấu hổ trên mổ thế này.