Vào năm Nguyên thứ 11, ta vào cung khi vượt qua kì tuyển tú.
Giữa những nhân tập nơi hậu cung này, nhan ta hề nổi trội.
Thế nên khi vào cung được ba tháng, đến ta Hoàng còn chứ đừng tới được sủng ái.
Mãi đến bữa mùa xuân, ta người ngạc qua Sứ hoa ngay khi Hoàng được "Màu thiên chờ mưa bụi ta đang chờ phải vỗ tay tán thưởng.
Ngày hôm đó ta là trung tâm sự chú ý, Quý phi ngồi bên cạnh Hoàng vô khó coi.
Sau này, ta viết thơ chữ, chỉ theo cũ, còn theo người chưa từng nhìn thấy.
Trong đó, câu "Mặt hướng cả, về hoa nở" là câu Hoàng thích nhất.
Sứ phương Tây đến thăm quốc, người ai hiểu bọn họ cái gì.
Chỉ có ta bước lên trước, thành thạo dùng tiếng nước ngoài trò chuyện, vẻ vang quốc, Hoàng cực kì vui lòng.
Cứ vậy, ta được phong thành Tài nhân, thành đối thủ đáng gờm Quý phi.
Cung nữ lớn tuổi họ Lương theo hầu sáng sớm, lúc dì Lương chải cho nét được vẻ lắng.
"Thẩm Tài nhân tài giỏi vậy, được lòng." Bà cau mày, thấp giọng, "Không biết Tài nhân có đến Văn Tần và Lý nghi..."
Ta cười.
"Ta biết."
Người xuyên ở triều phải mật gì.
Văn Tần và Lý nghi lúc là người xuyên không.
Cả hai người đều dùng tài cho thời này một ngạc, Văn Tần giỏi phát minh sáng Lý nghi thì tích cực đẩy mạnh cải cách.
Nhưng cục chung các nàng ấy—— Đều là ch*t trong âm mưu nơi cung cấm, dưới bàn tay Quý phi.
Mà bây giờ, Quý phi định dùng những biện pháp đã xử lý bọn họ, để đấu với ta.