Chiều đó, nhận được điện của Triệu Tuấn, anh ấy đầy uất ức.
Anh ấy nói, tự tay thả Dương còn đích xin lỗi hắn ta. sẽ bị đình công tác.
Chu Dương cười nhếch mép tay một cái, tỏ vẻ hào phóng nói: tha thứ anh, lần việc nhớ cẩn thận, đừng h/ãm người tốt."
Triệu suýt nữa nghiến nát răng.
Tôi khuyên anh ấy bình tĩnh, chuyện chắc lại đây.
Bởi Dương x/ấu còn ng/u ngốc.
Hắn ta tự quá, nghĩ người đứng sẽ mình.
Lý do lẽ rất giản: Trong tay hắn ta chứng đồng phạm, thể u/y hi*p người khác.
Nhưng hắn ta quá ng/u, ra chuyện vậy, dù được để tránh rắc rối.
Người ngồi trên cao ai khờ dại.
Quả nhiên, đêm đó xảy ra đại sự!
Tôi ngờ sự việc đến nhanh chẳng được gì.
Chu Dương đã ch*t.
Đồng thời x/á/c nhận hắn ta là một trong xâm hại Vân.
Chúng bắt nhầm người.
Vì lão Từ gọi điện lập tức quay về hỗ trợ.
Khi đến nơi, đồng đã hoàn thành hiện trường.
Trước tiên, Dương ch*t trong xá của mình.
Hiện vô cùng khốc.
Rõ ràng hắn ta bị ám sát, bị trói ghế máy tính trong ngủ.
Vết chí mạng gáy do vật cứng ra, khí là chiếc búa sắt gia dụng.
Hung quyết tâm gi*t ch*t nạn nhân khi đ/ập sọ.
Ngoài ra, hắn ta đầy tích.
Chưa cần tử thi, vết ngoài đã k/inh h/oàng.
Ví vô số vết ch/ém khắp người do d/ao phay ra.
Mặt đầy vết bầm, bị nhổ sạch ngay khi còn sống.
Ngón tay, ngón chân nát tan, do búa đ/ập.
Tà/n nh/ẫn nhất là vết bị thiến kéo.
M/áu văng tung tóe thấy vết được ra khi nạn nhân còn sống.
Hung và hắn ta ắt th/ù sâu.
Vì là hè, giáo viên vắng người, nhân chứng.
Thời đó hồng bác gác cổng lại vị trí nhậu.
Cổng coi vô dụng.
Nhưng sao, chúng dễ dàng đoán ra thủ.
Chu Kiến Đông.
Sau vụ án, chúng lập tức liên lạc nhưng được.
Nhà ông ta đã trống không.
May mắn hiện nhiều manh dấu chân, vân tay, tóc của thủ.
Trên khí còn nguyên vân tay.
Những chứng với lấy nhà Kiến Đông.
Điều chứng minh Kiến Đông chính là thủ.