HÌNH XĂM CHẾT NGƯỜI

Chương 9

28/08/2025 13:30

“Đinh tổng, không có việc gì, tôi xin phép về thủ đô trước.” Dì Mễ trang điểm tỉ mỉ, đi đôi giày cao gót chọc trời bước vào.

“Lần này nhờ có chị Mễ, nếu không hậu quả khó lường.”

“Không có lần sau đâu, chuyện chúng ta làm, một khi bị bắt, có b/ắn một trăm lần cũng không đủ.”

“Chị Mễ dạy chí phải. Vẫn phải nhờ chị Mễ gửi thêm hàng tốt đến.”

Đinh Lai móc ra một tờ chi phiếu, đưa cho dì Mễ, dì Mễ nhướng mày, miễn cưỡng nhận lấy.

“Bài vị trong từ đường của cậu xử lý hết đi, đó là điểm yếu lớn nhất của cậu đấy, bày vẽ cái gì mà trấn h/ồn? Có q/uỷ thật thì chúng nó x/é x/á/c chúng ta lâu rồi. Cho dù có âm tào địa phủ, loại người như chúng ta ch*t rồi đều phải xuống địa ngục thôi. Bài vị của những người phụ nữ kia đ/ốt hết đi, xử lý sạch sẽ. Nếu không sau này đường dây của chúng ta coi như đ/ứt đấy.”

Xem ra, dì Mễ và Đinh Lai hợp tác nhiều năm, những cô gái trẻ đẹp mất tích một cách bí ẩn ở thủ đô những năm gần đây hẳn đều do bọn chúng gây ra.

Dì Mễ lại chỉ vào tôi, nói: “Cũng nhờ con bé này nhắc nhở chúng ta, không được chủ quan sau này.”

Đinh Lai cười nham hiểm: “Yên tâm, sau này sẽ không thế nữa đâu, da của cô ta sắp xuất hàng rồi. Không ngờ lần này lại ki/ếm được một nữ cảnh sát.”

Dì Mễ cười vẫy tay với tôi: “Tạm biệt, Nhã Thanh, mong được thấy da của cô xuất hiện trong buổi đấu giá nhé.”

Tôi nhổ một bãi nước bọt vào bóng lưng rời đi của dì Mễ.

“Từ khi nào? Các người biết tôi là cảnh sát từ khi nào?” Tôi tự nhận mình không hề có sơ hở nào.

Đinh Lai đưa cho tôi một tấm ảnh, cô gái trong ảnh mắt sáng môi tươi, mặc một chiếc váy trắng, giống tôi đến tám phần.

“Hai người giống nhau quá. Đương nhiên cô còn đẹp hơn chị gái cô, chất da cũng tốt hơn, mịn màng hơn. Lần đầu tiên gặp cô tôi đã để ý rồi, cho người điều tra cô. Nhưng da của cô thật sự quá đẹp, đẹp đến mức khiến tôi cam tâm mạo hiểm để có được da của cô.”

“Nói cho cô biết một bí mật nữa, ngày đầu tiên cô đến thị trấn nhỏ, cái đèn lồng tôi tặng cô, chính là dùng da và xươ/ng của chị gái cô làm ra đấy. Thế nào? Đẹp không? Tôi nhớ cô thích nó lắm mà.”

Tôi phát đi/ên xông vào anh ta, lại bị anh ta ôm ch/ặt lấy.

“Đừng kích động, cẩn thận làm hỏng da trên người.”

Da cái con khỉ!

Th/uốc vẫn chưa hết, tôi kích động quá lại ngất đi.

Nửa đêm, cái lạnh càng thêm buốt giá. Giờ phút này, tôi bị trói ch/ặt trên bàn làm việc, bị Đinh Lai l/ột sạch quần áo, toàn thân xăm đầy những hình xăm. Hắn ta liên tục chỉ trỏ, chỗ này có thể làm đèn lồng, chỗ kia có thể làm ví tiền, mỗi tấc da trên người tôi đều được phân vùng thiết kế cẩn thận, dự tính trước công dụng.

"Mấy thứ da này anh định l/ột xuống kiểu gì?" Tôi cười lạnh hỏi, giọng khàn đặc như bà lão.

"Suỵt, đừng nói gì cả, tôi đang chạy đua với thời gian. Mấy hình xăm của Đinh thị phải được hoàn thành vào ban đêm."

Sau khi hắn ta hoàn thành nét vẽ cuối cùng, lau mồ hôi trên trán, khoe khoang cầm dụng cụ xăm hình đưa cho tôi xem.

"Cô nhìn này, đây là dầu x/á/c ch*t. Trong dầu x/á/c ch*t có một loại côn trùng nhỏ mà mắt thường không nhìn thấy được. Khi tôi xăm, kim sẽ nhúng vào loại dầu này. Vòng đời của côn trùng là một tháng, sau một tháng, chúng sẽ bắt đầu gặm nhấm da thịt của vật chủ, cùng vật chủ ch*t đi."

Thảo nào, hắn ta sốt sắng xăm hình cho tôi đến vậy. Ha, thì ra là thật sự đang chạy đua với thời gian.

"Bây giờ, lũ trùng đ/ộc trong cơ thể cô đã bắt đầu sinh sôi nảy nở với số lượng lớn. Ba ngày sau, thân x/á/c này của cô sẽ mất hết da thịt, chỉ còn lại những thứ tôi cần."

"Vậy thì anh phải nhanh tay lên thôi, thời gian không còn nhiều đâu, Đinh tổng." Tôi liếc nhìn Đinh Lai với đôi mắt đầy tia m/áu nói.

"Cô không sợ?"

Đinh Lai nhìn tôi với vẻ khó tin.

"Mấy cô gái khác khi biết mình sắp ch*t, đều khóc lóc ầm ĩ, thậm chí còn quỳ xuống c/ầu x/in tôi."

"Mấy cô gái khác? Rốt cuộc anh đã hại bao nhiêu cô gái rồi?" Tôi kích động, những hình xăm trên người lại ngứa ngáy khó chịu.

Đinh Lai đắc ý chỉ tay ra xung quanh.

"Ở đây có tổng cộng một trăm con lợn, à không, con gái. Nhưng bọn chúng không xứng để tôi đích thân ra tay, đã có những người thợ khác xăm hình cho bọn chúng. Còn tôi, chỉ xăm hình cho những người vợ xinh đẹp của tôi thôi."

Đồ vô liêm sỉ. Tôi không kìm được nhổ một bãi nước bọt vào mặt Đinh Lai.

Hắn ta không hề tức gi/ận, chỉ lấy khăn tay lau mặt, trên mặt vẫn là nụ cười lịch sự.

"Tôi phải đi gặp chị gái của tôi, anh nhanh chóng làm đi, đồ s/úc si/nh."

Hắn ta không biết, ngoài việc muốn nhanh chóng gặp chị gái, tôi còn muốn nhanh chóng gặp những người m/ua kia, tôi, Chu Nhã Thanh, sẽ đi trọn vẹn chuỗi cung ứng đồ da người này.

"Nhã Thanh, da của người khác tôi đều không giữ lại, da của cô, tôi định giữ lại một miếng nhỏ làm ví đựng thẻ, mang theo bên mình, như vậy cô sẽ mãi mãi ở bên tôi."

Thật đúng là một tên bi/ến th/ái.

Ái chà, đúng như Đinh Lai nói, tôi đã cảm thấy lũ trùng đang trườn bò trong cơ thể. Thì ra cái cảm giác tê dại, ngứa ngáy như kiến cắn trước đây là do côn trùng đang sinh trưởng trong cơ thể tôi.

Ba ngày này, tôi sẽ ngày đêm bị côn trùng gặm nhấm, cho đến khi chỉ còn lại một lớp da và một bộ xươ/ng.

Con trùng đ/ộc này, cũng bi/ến th/ái như Đinh Lai vậy.

Tôi nhắm đôi mắt hơi cay lại.

Tạm biệt, các đồng đội, còn lại nhờ vào mọi người.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm