Nam Phụ Ác Độc Tìm Kiếm Tự Do

Chương 8

18/03/2024 09:34

8.

Dân nói, khi hắc bạch vô thường lấy mạng sẽ hóa ước nguyện của nhân thành ảo cảnh, cho họ thỏa mãn, áp tà khí, cho họ ngoan ngoãn lên đường.

Công đầu tiên nam phụ đ/ộc á/c, coi như tội cực kỳ.

Y cho rằng mình ở trong ảo cảnh, bắt đầu than vãn lớn, giãy giụa đứng lên.

Hoàng lẽ ý, lập tức y vào lòng, nhẹ nhàng đặt cằm lên đỉnh đầu y, vỗ vỗ an y: "Không sao, đều kết thúc đều kết thúc rồi."

"Hu hu hu... thượng..." mũi giàn vùi mặt cọ vào xiêm y thêu hoa văn rồng mây thương tiếc.

Nếu là thường, y chứ đừng bộ dạng thôi lếch thếch như càng may mắn mình trong ảo lúc sắp ch*t, vì vậy càng hăng.

"Hoàng thượng?" thừa chờ ngoài nghe động yên tâm đẩy ra hỏi.

Công tựa như thỏ nhỏ dọa sợ đẩy liều mạng nhảy ra Nếu để cho nhìn y đế, sợ rằng y ở trong ảo cuối cùng ch*t tế!

Hoàng bất đắc dĩ gắt ấn người vào trong ng/ực, còn quên về phía thừa một "Cút ra ngoài!"

Trầm rõ tình trong, một đọc lễ chớ nhìn", một nhanh đóng lại.

"Giám Chi, Chi." ép giọng nhẹ, mỗi âm cuối kéo thành dài nhỏ: "Đều kết thúc đừng sợ."

Công dưới sự an, rãi ngẩng đầu lại đôi đỏ hoe.

Y hỏi: sao lại khóc?"

Hoàng ra một cười miễn cưỡng: "Chỉ là đời người dễ dàng."

Thoáng chốc, lã chã rơi lệ: thượng... Chi rất oan ức, Chi vô liêm sỉ toàn phải là chủ ý... Chi chẳng qua Chẳng qua là..."

Y dần dần nghẹn hai tay siết ch/ặt, mặt sâu vào trong ng/ực thượng.

Y nếu cứ như vậy ch*t đi tệ.

Chỉ là ảo dài.

Y giường nữa, quay đầu một chút là thượng, trong đều là hình bóng mình. Ngón út hai người đụng vào nhau chăn, y lấy, dây dưa.

Công muốn, gọi là vua tôi đồng tháp. (cùng giường)

Thánh minh quân chủ cùng tôi trung thành thẳng thắn nhau.

Cũng coi như giấc mộng của y vẹn.

"Hoàng thượng." đột lên tiếng.

"Ừ?"

Hoàng miễn cưỡng đáp ứng, giống như con người lười biếng, đuôi nhỏ dài lắc lư qua lại, cọ cho công trong lòng khó chịu.

"Thần cả gan một điều thỉnh cầu."

"Ừ."

"Sau khi thần ch*t một một thụy hiệu trung nghĩa." Ước nguyện duy nhất công thành là lưu lại tên mình trong sử sách.

"Ngươi lời bậy bạ gì." nghiêng người sang một nhìn y, dùng cánh tay chống lên đầu.

"Nếu thì thôi vậy."

Công chút thất vọng, đây là đương nhiên. Lúc y còn sống toàn ra hành động đáng x/ấu hổ ngay cả hắc bạch vô thường ở trong ảo tác thành.

Hoàng bộ dáng nhỏ bé ủy khuất của y chọc cho cười một cái, trong giọng mang sủng ái nuông chiều: "Được, sao lại chứ, ta phong gì ta phong, ý ngươi."

Công sau khi nghe lời trong lòng nhất thời ngọt hai lúm đồng tiền lộ ra.

Trong lòng thích hoảng hốt, cuối cùng vẫn ấn một khóe công đi/ên, sau đó ở tai y nhỏ giọng nói: nói, trẫm phong cho thế nào?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Ca Nhược

Chương 9
Ngày ta gả vào Hầu phủ, công công qua đời, bà bà ngã bệnh. Hỉ yến biến thành tang sự, ta được lệnh tiếp quản việc nhà, trấn định chu toàn, lo liệu tang lễ đâu ra đó. Phu quân cảm tạ ta đã giữ được thể diện cho Hầu phủ, nhưng từ đó chưa từng bước chân vào phòng ta lấy nửa bước. Về sau, thiếp thị đầy nhà, con cái thứ xuất thành đàn. Ta tận tâm nuôi dạy, vì tương lai bọn chúng mà tính toan chu đáo. Nào ngờ, lại nghe được lời hắn dạy con sau lưng: "Phụ thân chưa từng thấy ai lạnh lùng như mẫu thân các con. Khi tổ phụ mất, nàng ngay cả một giọt lệ cũng chẳng rơi. Dù các con gọi nàng là mẫu thân, cũng chớ học theo cách làm người của nàng — nàng không xứng." Khi ấy, ta đã từ miệng đại phu biết mình không còn sống được bao lâu. Con cái thứ xuất không một ai tới thăm, lại càng chẳng người nào đưa thuốc hầu hạ, để mặc ta sống chết mặc ta. Lâm chung, ta phóng hỏa thiêu sạch Hầu phủ, phá hủy tận cùng nơi giá lạnh vô tình ấy. Mở mắt lần nữa, ta trọng sinh rồi. Hầu phủ lại đến cầu thân, ta nhìn người kia với ngũ quan tuấn tú thanh nhã, lại cùng hắn đồng thanh thốt ra: "Ta không đồng ý." Thì ra, không chỉ mình ta trọng sinh. #truyện_hay #cổ_đại #trùng_sinh #BEREVIEWED
9.22 K
2 Cáo Và Sói Chương 23
3 Da Qúy Phi Chương 22
4 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
9 Thần Hộ Mệnh Chương 35
10 Cố Chấp Chương 25
11 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm