La trên đường từ phòng giặt đồ gấp vì hồi hộp.
- thân, việc đi.
Lục thân lo lắng cái ủi.
La tự nhiên lo sốt ruột nói:
- con bằng họ bỏ cho con, đây còn thân, con đi.
- thân, con thì sao bây giờ, con đâu!
Lục cười ra.
- Đều thân tốt, thân vô dụng, Du...
La nhẹ nhàng khóc thút thít, nếu lưng nàng tộc cường đại, cả thành như thế...
- thân, chuyện này quan tới người, thân tâm, nhi tử hiện tại được con đâu.
Lục cười nói, nhưng trong lòng thì cả trách thì trách mình thân phận dầu huyết mạch nhưng mà xem mình như thế, này đúng hung á/c.
- con trở thành giả sao? vì sao lại...
La ngẩng đầu lên, kinh ngạc chăm chú từ khoảng khắc đ/á/nh Tam tại phòng giặt quần áo, nàng kinh ngạc, Tam tuy nàng giả nhưng mà tại đạo này, đối với đạo một ít.
- Về con với thân, dù sao nhi tử hiện tại việc đâu.
Lục nói.
- Vậy được, con càng nàng bỏ cho con đâu.
La sững sờ, trở nên lo lắng.
Lục tự nhiên thân ai, xem ra, thân vợ cả thân bỏ cho hắn.
- Du...
Đột nhiên đình viện giọng dàng vang lên, thân ảnh xuất hiện trong đình viện.
- tỷ, sao tỷ lại tới đây?
Lục nói.
- Ta vừa mới nghe được nói..., ngươi trong khoảng khắc đ/á/nh chếtTriệu Tam, đ/á/nh thương Lan, thật hay không?
Lục chằm hỏi.
- Ân, thân đệ, đệ mới động thủ.
Lục giấu diếm, với Song.
- toái đệ tới Tam nếu khác đại gì.
Lục lo lắng nói.
- Song, ngươi nhất định giúp đệ đệ ngươi, ngươi h/ệ tốt với lão cầu lão a, nhất định giúp Du.
La đứng dậy với Song.
- Tam di, việc ngươi để cho gặp chuyện may.
Lục đở lấy La ra.
La khẽ gật đầu, dùng địa tại nếu như giúp tự nhiên đại trong nội hơi bớt rầu một chút.
- đệ tính toán không.
Lục hỏi phần đ/á/nh Tam, căn bản hỏi nhiều, bởi vì nàng sớm còn đường đệ uất lúc trước nữa.
- Không tính toán cùng lắm thì rời mà thôi.
Lục ra.
- Rời gia.
Lục sững sờ, nói:
- Tuyệt đối được, nhất định rời gia.
- ngươi tới hay không, ngươi rời thì càng nguy hiểm, ít nhất tại đối phó ngươi còn suy một chút.
Lục tiếp tục nói.
- Công tử, công tử.
Lục vừa mới xong, giọng từ bên đình viện truyền tới, hộc xuất hiện bên đình viện.
- Bạch, ngươi sao thế?
Lục hỏi.
- tiểu thư.
Lục thấy Song, hành lễ, nói:
- Công tử, tốt, vừa mới thấy đại tổng quản tiền viện mang đối phó ngươi.
- Đại.
Thần sắc xuống, lãnh ý tràn ngập trong lòng, tên đầu việc đ/á/nh tài mà vợ cả mang từ nhà tới.
- hừ, đây ta, ngươi lo hôm đúng xem ai động tới ngươi.
Lục một tiếng.
- Đến rồi!
Bên đình viện ầm ỹ, thì thấy mang theo hơn tới, phá cùng Sĩ, giác quan mình linh mẫn hơn nhiều, gần động tĩnh thì hắn thấy, hết.
- lớn mật, ngang nhiên trong thật quá càn rỡ theo ta!
Chỉ một một tiếng quát truyền tới, hơn trong đình viện, hai đầu mà thấy, còn một tên mà nhớ rõ, gọi Nhị, cộng thêm tên Tam mà mình đ/á/nh ch*t, ba này sát đ/á/nh Du.
- ngươi thật lớn mật.
Lục hừ một tiếng.
- Thì tiểu kiến tiểu thư.
Thần sắc hơi nhiên hắn h/ệ tệ với tử Du.
- Các ngươi hô hoán ầm vậy, định cái còn lùi xuống cho ta!
Lục chằm ra.
- tiểu thư, Tam, phụng lệnh phu tới đây nếu tiểu nghi vấn, hỏi phu nhân.
Sắc mặt ra, nhưng hắn phu nhân, nhiên thật đặt trong lòng.
- Hừ, này thiếu đúng ai dĩ hạ phạm tuyệt khách khí.
Lục hừ một tiếng, ánh mắt đảo và hơn tên phía sau.
Hơn này chỉ việc tiền viện, quản, lúc này thấy thì cúi đầu xuống, hai mặt nhau, lộn xộn.
- tiểu thư, ngươi khó đấy, thì mang chuyện khác tiểu hỏi phu được rồi.
Thần sắc trầm, ánh mắt lên Du.
Lục chằm thực nhị trọng, mình này mình định nghi ngờ, nếu trở mặt thì trừ hậu cơ hội loại bỏ kẻ này ngay.