Khi tỉnh lại, chiếc xe đã dừng lại trước một biệt thự sang trọng.

Đại lão mở cửa xe cho tôi.

“Xuống đi.”

“Đây là đâu vậy?”

“Nhà tôi.”

Nhà? Rõ ràng chỗ này giống như một khu vườn lớn.

Chẳng lẽ đại lão chính là người rừng trong truyền thuyết?

Tốt, tôi lại càng muốn ch*t hơn.

Sao trong 20 năm đầu, tôi toàn sống trong tầng hầm chứ?

Nơi mà mùa hè thì dột nước, mùa đông thì thấm tuyết ấy.

Tôi bước theo sau đại lão từng bước một.

Lúc thì nghĩ cái cây này rất phù hợp để tr/eo c/ổ, lúc lại nghĩ xem bụi hoa kia có đ/ộc không.

Khi nhìn thấy còn một cái ao nhân tạo, mắt tôi sáng rực lên.

Ch*t đuối cũng hay đấy, không cần bất cứ dụng cụ gì, chỉ cần nhảy ùm vào là xong.

Tôi không tự chủ mà bước về phía cái ao.

Nhưng ngay lập tức, đại lão túm lấy tôi, nghiến răng nghiến lợi bảo:

“Đi đâu đấy?”

“Ờ..., đi đo đạc độ sâu của cái hồ nhà anh cho chính x/á/c.”

“Không phải tìm cách ch*t ở khách sạn của tôi, thì cũng là ở nhà tôi. Tôi n/ợ em cái gì à?”

“Xin lỗi....vậy em ra ngoài vậy....”

“C/âm miệng.”

Đại lão quát một tiếng khiến tôi gi/ật nảy mình. Tôi ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Tôi chỉ muốn tự đi ch*t thôi, mà còn bị ngăn cản đủ đường!

Lòng tôi như bốc lửa, cuối cùng giữa tức gi/ận và nh/ục nh/ã, tôi chọn nuốt cơn tức vào trong.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm