Tôi là cuối biết tức về việc và Hứa hôn. Mặc dù đến mỗi ngày để bôi cho hắn, những giúp việc biệt thự đều giữ kín như Nếu phải hôm nay quản gia lỡ lời, vẫn sẽ m/ù tịt.
Tôi gằm xuống, buồn bã, bỗng cằm bị ai đó nắm lấy, khuôn âm u của lọt vào tầm mắt tôi:
“Hỏi đấy? C/âm hả?”
Tôi ngơ ngác:
“Cái gì?”
“Từ lúc bước vào cửa lơ đễnh, cũng trả lời, làm phật lòng à?”
Tay dùng nhiều lực, thể giãy ra, đành bỏ cuộc, thở nói:
“Giang sắp hôn rồi.”
Giang đầu, thản nhìn tôi:
“Chỉ vì chuyện này?”
Tôi bỗng rối. Đúng vậy, sắp với tư cách là đuôi nhỏ, lẽ vui chứ? Tại sao lại cảm thấy chịu?
Giang cong môi, tay vuốt ve đuôi mắt tôi:
“Còn bảo anh, mắt đỏ kìa. Yên hôn đâu, đạt được thuận với Hứa và Yến chỉ kịch mà.”
Tôi lập tức đỏ mặt, hất tay ra:
“Anh nói bậy bạ vậy? Sao mà được, là thẳng mà.”
Giang nhìn khẽ cười:
“Vậy hôn đi.”
Ch*t ti/ệt!
Tôi chồm tới, lần này hôn vào mặt, giữa chừng cứ thế áo vào mềm mại ấm áp!!!
Tôi hoảng chưa kịp phản lùi về trí cũ, liếm đầy mờ ám, nở nụ hiểu.
“Ừm, trai thẳng hôn khác lại còn nhiều mưu kế.”
Đừng nói bậy. đâu nhiều mưu kế, chỉ sợ điện gi/ật dù sao cũng thuộc tính đó, dòng điện chạy khắp ngoài vẫn là đ/au.
Giang để ý chỉ nói:
“Em vừa cư/ớp mất nụ hôn của anh, chịu nhiệm thế nào?”
Tôi trợn mắt nổi, kinh ngạc trước mức độ vô sỉ của Sở:
“Rõ ràng là chồm tới mà.”
“Vậy hôn rồi, muốn chịu nhiệm?”
Mặt tối sầm lại.
Linh tính mách bảo dám chối, hậu quả sẽ khôn phải mới ở hắn, chỉ muốn bị điện gi/ật thôi.
Từ khi đồng ý thành bạn trai của chỉ phải đề phòng cưỡng thụ chính, còn phải ngăn sờ soạng tôi.
Thảo nào thụ chính lại muốn gi*t Sở? Một ngày hôn tám lần, sắp rá/ch rồi.
“Đừng hôn nữa, Sở.”
Tôi yếu ớt vỗ cuối buông ra, hít lấy khí lành.
Từ khi x/á/c qu/an h/ệ, bạn phòng vốn ở ký túc xá chơi game bỗng đi quán net, khiến thể chút dè chặn ký túc xá để hôn.
Giang cọ cọ vào ánh mắt đầy d/ục v/ọng:
“Vậy dọn ngoài ở anh, sẽ hôn nữa.”
Tưởng ng/u à. Dọn ngoài quần còn được sao.
Tôi môi, lẳng lặng chối.
Giang cong rất á/c.
“Vậy xem bạn A Dương của chúng ta vẫn hôn hít nhỉ!”
Nói xong, lại đ/è xuống giường.