Giờ tan ở bệ/nh viện khá thường, tắm rửa mà vẫn về.
Tôi định tranh công việc mới vẫn phải tìm, đằng nào cũng phải nuôi vợ xinh đẹp.
Lục lọi khắp nơi thấy đâu, thấy máy tính Kỳ đặt đầu giường. Tôi đành máy ra dùng.
Máy tính mật khẩu, vừa khởi động đã thấy một báo từ hiện lên.
Tôi vốn Kỳ Liễm, tài khoản này... từng thấy giờ.
Là nick phụ?
Dù đã kết hôn, chúng luôn tôn trọng đời tư nhau.
Nhưng lúc bàn tay như nghe điều khiển.
Chưa giờ mình đọc được xuân rực rỡ với mối đầu phương Kỳ trong nick phụ này.
Weibo này giống hơn.
"Hôm nay tay cầm phong thư hộ khác.
Anh ra chữ lầm tưởng đó thư gửi.
Anh cười bảo nếu thích, đồng ý ngay.
Tôi suy một giây, luôn bức thư đó mình.
Tôi thật ti tiện."
"Tôi bị đ/á/nh. Bạn thời thơ ngờ thư hộ, lại cư/ớp mất yêu."
"Bị đ/á/nh đ/au lắm, h/ận.""
"Hôm nay liên tục nói thích dám đáp lại vài câu.
Có bảo tỏa sáng như cả thèm chóng chán."
"Anh lại lý do dùng chân trái bước vào lớp trước. nói phải ph/ạt rồi hôn một cái.
Rõ phần thưởng mà."
"Có bên tỏ với gh/en. Tôi vui lắm."
"Lớp trưởng làm bánh ấy, khen ngon. Tôi phải làm ngon hơn nữa. Nhưng sao nấu khó thế?"
"Khẩu vị lạ lắm, thích bánh su dâu lại gh/ét dâu."
"Anh nói tôi. Miệng thì bảo mong hãy suy trong lòng đã lời cả lần rồi."