Khi mặt trời bắt đầu xế bóng, tôi theo chân Lục Tuy lên núi.

Suốt đường đi, hắn chẳng thèm nói năng gì với tôi. Đến lúc tôi mỏi chân ngồi thụp xuống rên rỉ, hắn mới quay lại với vẻ mặt lạnh như tiền kéo tôi đứng dậy.

Cả quá trình bắt cá, hắn vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng khó tiếp cận.

Tôi cố nhớ xem mình đã làm gì phật ý vị chủ nhà thô lỗ này.

Quần dài cũng đã mặc rồi, đủ nể mặt lắm chứ?

Bước xuống nước, tôi lảng lại gần hắn: "Anh Lục, hôm nay tôi lại làm gì sai ạ?"

Giọng tôi mềm mại pha chút tủi thân, đủ khiến bất kỳ ai nghe thấy cũng phải mềm lòng.

Quả nhiên Lục Tuy chịu đáp lời: "Không có."

"Vậy sao anh nhìn tôi như đồ bẩn vậy? Tối qua tôi còn sang phòng gạch của anh tắm rửa đàng hoàng mà."

"Tôi không có ý đó." Hắn quay mặt về phía tôi, "Thật mà. Cậu rất tốt, là do tôi... tim tôi không ổn."

"Tim không ổn? Anh bị bệ/nh tim sao?"

Tiếng nước chảy róc rá/ch khiến tôi nghe không rõ.

Lục Tuy mấp máy môi định nói gì thì hai gã thanh niên làng chài dáng vẻ l/ưu m/a/nh xuất hiện bên bờ suối. Trông bộ dạng có lẽ cũng định ra bắt cá.

Nhìn thấy chúng tôi, bọn họ lập tức buông lời khiếm nhã: "Ôi giời, không phải Lục Tuy đấy ư?"

"Cái tên bi/ến th/ái ấy mà. Mày không biết à, thằng này toàn dụ mấy cậu ấm thành phố chạy xe đến tìm, gh/ê t/ởm vô cùng."

"Đm, nó thích đàn ông á?"

"Chuẩn cmnr. Mau lẹ chạy đi thôi, sợ nó để ý đến thì toi đời!"

Lượng thông tin quá lớn khiến tôi choáng váng. Tôi ngơ ngác quay sang nhìn Lục Tuy.

Hắn... thích đàn ông?! Thế nghĩa là mấy ngày nay tôi cố tình hôn hắn để đòi bồi thường, rồi chủ động cởi quần dụ dỗ - khác gì tự đưa thân vào miệng cọp?

Mặt tôi đỏ ửng lên như quả đào chín. Lục Tuy cúi mắt, dường như không muốn tiếp xúc với hai kẻ kia, vẫn cắm cúi tìm cá. Nhưng im lặng lại bị xem là nhu nhược.

Bọn đàn ông quay trở lại, lần này chúng chú ý đến tôi: "Đm thằng này là ai? Lục Tuy mày gh/ê phết, lại dụ được thằng nhóc trắng nõn thế này ở đâu ra?"

"Cái mặt này còn đẹp hơn cả mấy con đĩ tiệm c/ắt tóc trong huyện. Đàn ông gì mà xinh thế không biết?"

"Đẹp hơn cả thằng cậu ấm trước kia đến tìm mày nữa."

"Ê thằng cậu ấm, cởi quần ra cho bọn tao xem dưới đó là chim hay l** nào?"

Chúng nhặt đ/á ven bờ ném về phía tôi.

Tôi né viên đ/á, xắn tay áo định dạy cho chúng bài học. Tuy thân hình yếu ớt được cưng chiều từ nhỏ, nhưng tính khí tôi chưa bao giờ mềm yếu.

Nhưng có người đã hành động nhanh hơn. Chỉ thấy Lục Tuy lướt hai bước lên bờ, dùng sức mạnh cơ bắp cuồn cuộn ấn đ/è hai tên xuống đất đ/ấm đ/á tới tấp.

Những ti/ếng r/ên la thảm thiết vang lên dưới ánh mắt lạnh băng đ/áng s/ợ của hắn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm