Tôi co ro góc, đột nhiên vang bị vỡ đã đi vào.
Giọng lạnh lẽo của chủ nhà từ bên ngoài truyền đến, dường còn mang theo cười.
“Tối không xà phòng sữa dê cho Không đã mỗi đều rồi à, sao không nghe chứ? Người không nghe sẽ bị trừng ph/ạt đó nha.”
Cuối cùng, dừng trước nhà vệ sinh,
“Để đâu? Nhà vệ đúng Trốn nhà vệ không là chuyện tốt đâu.”
Nói xong thì rời đi, bước chân cũng xa cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tôi định nhân cơ hội bỏ chạy, nhưng ghim chìa khoá vào ổ khoá nhà vệ sinh.
Tôi ngồi sụp xuống có chiến mình rồi.
Tiếp đến nhà vệ bắt đầu vang lên gõ “lọc cọc”.
Âm thanh này cùng nổi không tối đen này.
Tôi bắt đầu tìm ki/ếm gốc của động, người duyên cớ bắt đầu ngứa ngáy, không ngừng gãi nhưng hoàn không kh/ống ch/ế được cảm giác ngứa ngáy đó.
Chưa được bao lâu, đã nghe giọng của chủ nhà.
“Uyển Uyển, ngẩng đầu gương đi, đó!”
Cái gương này có vấn đề! Chẳng trách mỗi lần đều có đúng lúc đưa xà phòng thủ công cho tôi, còn có biết được tối có “xà phòng sữa dê” của không!
Tôi chăm chú vào gương, cũng đưa mắt phía sau cái gương.
Đột nhiên gương lộ ánh sáng, đục cái lỗ nhỏ gương, cái lỗ dẫn đến ánh sáng cũng mạnh hơn.
Anh giống cố vậy, đục cùng chậm.
Cuối cùng bộ cái gương đều lộ khuôn mặt xinh đẹp đến q/uỷ của ta.
Tiếp đến, cười khóe miệng nứt đến mang mặt mày cứ cong xuống dưới, vẹo độ cong kỳ lạ.
“Tôi sắp đến bắt rồi.”
Tôi thức cúi đầu xuống nhưng cánh là da trắng, cứ giống vảy cá mà đã mạng.
Triệu chứng này rõ giống người khách đã vào lần trước!