Beta Còn Zin Cũng Có Mùa Xuân

Chương 16

18/05/2025 17:33

Tối hôm đó, Sầm Như Phong nắm tay tôi tiễn về tận chân ký túc xá.

Giữa những ánh nhìn tò mò của người qua đường, lòng tôi chẳng chút e ngại mà ngập tràn hãnh diện. Chỉ muốn chạy đến hỏi từng người đang nhìn chằm chằm vào anh: "Vị hôn phu của tôi đẹp trai lắm đúng không?"

Lúc chia tay, Sầm Như Phong xoa nhẹ mái tóc tôi:

"Ngày mai và mốt anh phải dự hội thảo học thuật ở tỉnh khác. Sáng thứ Sáu về, tối đó chúng ta lên đường nhé?"

Tôi gật đầu lia lịa.

Anh đứng nguyên tại chỗ, dường như muốn nhìn tôi lên lầu an toàn mới yên tâm.

Tôi ngượng ngùng thỏ thẻ: "Không... không có một nụ hôn chúc ngủ ngon ạ? Em thấy các cặp đôi khác chia tay đều hôn nhau mà."

Sầm Như Phong bật cười, một tay nâng mặt tôi hôn khẽ lên môi:

"Ngủ ngon."

Về đến phòng, tôi dựa cửa thẫn thờ hồi lâu.

Trình Khiêm nhận xét, tôi rõ cái mặt gặp mùa xuân.

Tôi hào hứng chia sẻ không chút giấu giếm:

"Ảnh hôn nghệ lắm cơ."

"............... Chúc mừng mày ha."

"Cảm giác được hôn thật kỳ lạ, êm ái vô cùng."

"............... Tao FA, đừng kể chi tiết."

"Cuối tuần bọn tao đi suối nước nóng, mày nghĩ nên chuẩn bị gì nhỉ?"

Trình Khiêm liếc nhìn: "Mang nhiều làm gì, mày cứ rửa sạch “đồ ăn” cho ổng là được."

"Khách sạn suối nước nóng có bếp sao?"

Giọng cậu ấy đầy ẩn ý: "Đến đó chẳng phải để “nấu ăn” thoải mái hơn sao?"

Nghe vậy, tôi càng háo hức.

Không biết trình độ nấu nướng của giáo sư thế nào.

Dịp tốt để kiểm chứng đây.

Thứ Sáu cuối cùng cũng đến. Tôi lén tra số chuyến bay của Sầm Như Phong, đặc biệt đến sân bay đón để tạo bất ngờ.

Ôm bó hướng dương, tôi đứng từ xa nhìn ra cửa sảnh.

Từng tốp hành khách lác đ/á/c xuất hiện. Tôi chuẩn bị sẵn tư thế lao tới ngay khi thấy bóng anh.

Nhưng khi Sầm Như Phong xuất hiện, bên cạnh anh còn có một người phụ nữ xinh đẹp với vẻ ngoài lạnh lùng, sang trọng.

Hai người mặc đồng phục tây cùng tông màu - váy ngắn và quần dài, giày đen bóng lộn. Tất cả hòa hợp đến mức kinh ngạc.

Thậm chí, hành lý họ kéo sau lưng... là cặp vali đôi!

Lửa gi/ận bốc lên ngùn ngụt.

Đồ đàn ông dối trá!

Mới hôm qua còn hôn tôi, hôm nay đã dắt bồ xách vali đôi!

Tôi hầm hầm xông tới. Sầm Như Phong tròn mắt khi thấy tôi:

"Sao em lại ở đây?"

Ánh mắt anh lướt qua bó hướng dương trên tay tôi, khóe môi nhếch lên: "Đến đón anh à?"

Không đúng.

Phản ứng này không đúng chút nào.

Sao anh không hốt hoảng, giải thích kiểu "Cô ấy chỉ là bạn" như mấy tên đểu giả khác?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chúc Ninh

Chương 15
Em gái luôn dễ dàng có được sự ưu ái của tất cả mọi người. Bất kể là người thân hay người lạ, không có ngoại lệ. Chỉ vì một câu nói của em ấy rằng không có phòng tập nhảy, tôi đã bị sắp xếp đi ký túc xá. Trong những năm tháng tuổi trẻ tự ti, nhạy cảm đó, Giang Tứ là sự cứu rỗi duy nhất của tôi. Vì thế, khi biết tin em gái chuyển đến trường, tôi đã rất căng thẳng. Mất hồn đến mức chuông tan học cũng không nghe thấy. Giang Tứ cười lười biếng, gõ nhẹ vào đầu tôi: "Sợ tôi bị người khác cướp đi đến vậy sao?" “Chết tiệt, đứa nào đi đứng không nhìn đường...” Giây tiếp theo, tiếng mắng chửi của Giang Tứ khựng lại. Em gái tôi đứng dưới ánh nắng, mỉm cười với anh ấy. "Xin lỗi nha, em lỡ va vào anh." Ngày hôm sau, tôi theo lệ thường đến lớp Giang Tứ tìm anh ấy để học bù. Nhưng lại nghe thấy giọng nói lười biếng của anh: "Chậc, em gái cô ấy cũng không tệ như cô ấy nói." "Còn khá đáng yêu nữa."
0
7 Hoàng tử bé Chương 14

Mới cập nhật

Xem thêm