Nhất Mộng Trường An

Chương 5

12/03/2024 11:09

5

Gặp là hai sau.

Khi hắn trở phong trần mệt hai đầu lông mày lộ mệt hình g/ầy đi trông thấy.

Ta vươn tay định lấy áo choàng hắn.

Nhưng hắn khựng lại, né tránh tay rồi tự mình tay treo áo choàng lên.

Ánh mắt đề phòng xa ràng hơn trước.

Ta khẽ thở dài.

Thật ra, chắc thực sự cho liên quan việc lần này.

Nhưng vì liên quan ân sư, e dù hắn trí đâu, khó đối xử đối kẻ ta.

Mà trong nhất khó minh oan cho bản thân.

Chỉ thường, an phận thủ thường, chăm chỉ làm việc.

Hy vọng trở Cửu Thiên cơn thịnh nộ hắn sẽ ảnh a nương ta.

Vài theo, đi sớm muộn, bôn sở nơi.

Chỉ là mọi việc tiến triển, sắc u ám.

Giống rắn đ/ộc trượt, phần xảo quyệt.

Đột nhiên cắn cái, rồi dung rút lui, tục ẩn nấp trong bóng tối, thè lưỡi rình rập, chờ đợi cơ hội theo.

Hai nay, long hoàng thượng thái tử mỗi đều hầu hạ ngự tiền.

Do vậy, Đông cung được.

Tiết liền dẫn mấy triều thần cận thư phòng nghị sự.

Trong số những đó, thấy khuôn hơi quen thuộc.

Đó là môn sinh xuất sắc Khổng thái phó, tân khoa Trạng Nguyên ấy, nay là biên Hàn Lâm Viện - Ninh.

Kiếp trước, vì a nương hầu hạ bà khi bà ngủ, rồi mới phòng mình.

Đi qua thư phòng thân, thỉnh gặp vài khách thăm vào khuya cẩn trọng.

Triệu Ninh chính là trong số đó.

Chỉ là tới mật thiết thân, sao còn qua bên nữa?

Rốt cuộc Ninh là mắt thân, là quân cờ Yêu?

Ta nảy sinh nghi nhiều chút.

Nếu sóng gió lần này là Ninh gây nên...

Ta ngước phía thư phòng, biết lời nói không.

Đêm đến, tập trung lắng nghe tiếng động, đợi đám kia giải tán, hít hơi thật sâu rồi đẩy cửa bước vào thư phòng.

Tiết thấy đột nhiên tìm hắn, trên hiện lên nhiên.

Suy cho cùng, những qua, bọn hầu nói nhau câu nào.

Sau khi nghe nói xong Ninh, tĩnh thay đổi.

Hắn trầm giọng, răng từng câu từng chất ta:

“Mạnh Phi bất nghĩa, hại ân sư bỏ tù oan.”

“Triệu Ninh là sư nhiều nghĩa đồng môn ta.”

“Ta dựa vào cái gì mà tưởng Phỉ?”

Hai ánh mắt hàn vào khuôn toát hàn ý lạnh thấu xươ/ng.

Trong lòng rùng mình, gắng lấy tĩnh.

“Tin chỉ nói những thấy mà thôi.”

“Ta biết ngươi để kiểm chứng.”

Ta dừng chút, rồi tục nói.

“Tuy gia, là vợ gia.”

“Ta ngươi phu thê ngươi nhất thể, vinh nhục nhau, gì để lừa ngươi.”

Tiết im lặng, chỉ khẽ nhíu biết đang điều gì.

Ta nói hết những gì cần nói, định đẩy cửa rời đi, liếc thấy vầng trăng ngọc trên bầu đêm.

Gi/ật mình sau là Trung thu.

Bước định tiến ngoài khựng lại, đành đựng ánh mắt kiên nhẫn Yêu, cất tiếng:

“...Còn nữa.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17