Trải qua ba hai đêm.
Tôi và Hổ đến một phố ven biển.
"Tối chiến game thâu đêm nhé?"
"Chiến." Tôi đặt hành xuống: "Tối chơi cho đã."
Để duy trì hình tượng tổng tài.
Tôi và Hổ khi xuyên đến đây chưa vào game.
Bây giờ thì thẳng tay cởi nới lỏng cà vạt.
Khoác chiếc áo hoodie vào.
Lại trở những chàng đại học vui vẻ.
"Chúng ta ở đây đến ch*t, đợi hai cặp đôi chính yêu nhau rồi, hoàn chúng ta đi..."
Đồng Hổ giơ tay tiếp lời tôi: "Vai diễn tra công kết thúc, về nhà!"
Cứ như vậy.
Chúng tôi sống hai tháng sa đọa.
Ngủ thẳng giấc đến trưa, sau đó ra quán net cày game, đói thì ăn.
Sa đọa đến nào thì có đó.
Nói thật không sướng như tưởng tượng.
Xét cho chúng tôi hai đã lâu.
Để tránh những sự cố bất chúng tôi khi làm những việc thừa thãi.
Đồng Hổ thường xuyên ai đó trong lúc ngủ.
Tôi cũng luôn lơ đãng nhớ đến Bùi Cảnh.
Cuộc sống như tuy nhàm chán.
Nhưng có bạn bè cạnh, cũng tạm ổn.
Cho đến một buổi chiều nọ…