Linh Hồn Rực Sáng

Chương 8 + 9

22/07/2024 10:13

8

Tôi bước khỏi Thần, mang theo hy cùng gọi cho Thần.

"Alo, ai vậy?"

"Thẩm Thần! Là đây! Trần Diễm Hạ!"

Tôi phấn khích gần như nhảy cẫng lên, một trong những bạn nhất tôi, cậu ấy chắc chắn nhận tôi!

"Lưu Thanh Thanh?"

Thanh Thanh b/éo m/ập đen nhưng giọng cô ấy rất hay.

Giọng cô ấy trong trẻo mềm mại, như suối chảy róc trong tháng như tiếng chuông gió vang dội trong núi.

"Bây Thanh Thanh, nhưng thực Trần Diễm Hạ, Thanh Thanh đổi linh h/ồn, giống như trên TV, thật đấy, tôi..."

"Lưu Thanh Thanh," thở dài, ngắt lời tôi, "Tôi biết cậu vui, nhưng hoang bệ/nh, cần chữa trị."

"Diễm Hạ đã kể với rồi, cậu thường xuyên tượng mình cậu khao khát được cuộc cậu ấy."

"Đây cũng lý do cậu ấy đổi định, đồng cùng sang học."

"Tôi biết cậu lấy số thoại từ đâu, sẽ đổi số."

"Hy cậu sau này đừng làm phiền Diễm Hạ nữa, bảo trọng."

"Tút tút tút..."

Điện thoại bị ngắt, ngây đứng dưới cảm giác như có dòng từ truyền lên tim, nửa tê liệt.

Khi vừa phát hiện đổi linh h/ồn, muốn lập tức báo cho bố mẹ, nhưng Thanh Thanh đã lại.

Cậu ấy bố mẹ sẽ cho rằng đổi lại.

Cậu ấy hỏi có muốn trải nghiệm cuộc khác không.

Cậu ấy chuyện này rất kí/ch th/ích, giữ bí này.

Cậu ấy cậu ấy có đổi lại, sẽ sớm đổi thôi.

Tôi thật ngốc!

Từ bây giờ, chỉ có Thanh Thanh.

Một cô gái có cảnh nghèo khó, học trung cân nặng quá mức, cô như một h/ồn m/a.

9

Tôi bước dưới ánh mặc dù đã mặc quần thao mỏng nhưng bên trong vẫn bị trầy da.

này quá b/éo, bộ chạm vào nhau, lạ gì Thanh Thanh ít khi bộ, chơi cũng ngồi yên một chỗ.

rất đ/au, nhưng vẫn cố bước đi, mồ hôi như mưa.

Tôi tin Thanh Thanh, hết bí mình cho cậu ta.

Bây hối h/ận cũng kịp, đến tương lai mình.

Dù có rơi vào bùn lầy, cũng phải nở thành bông rực rỡ nhất.

Khi quay cổng đã trưa.

Áo ướt khô, ướt, bốc mùi mồ hôi khó chịu.

Bây ăn trong lớp chỉ vài ngồi lác đ/á/c, phần lớn học sinh đã ăn trưa.

Lục Tuấn Kỳ thấy tôi, mắt đâu phòng y tế thấy cậu."

Tôi cầm ly nước uống ừng ực.

"Tôi về một chuyến."

"Cậu sao thế Sao mặt tái nhợt thế?"

Vì bữa sáng, Lục Tuấn Kỳ đã thân hơn nhiều.

Cậu ta thu vẻ mặt cà lơ phơ, lo nhìn tôi.

Tôi lấy sách từ kéo để lên bàn, cười buồn với cậu ta: "Không có gì, chỉ phát hiện mình rất ngốc."

"Lạ lùng thật."

Lục Tuấn Kỳ gãi đầu, quay gì nữa.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17