May mắn ở ván thứ hai, Tưởng Diệp và Cố Thời An cuối cùng cũng có thể phối hợp với nhau.
Nhưng Cố Thời An là đi rừng............
Tưởng Diệp, một dã vương lừng lẫy trong hẻm núi, vì tình mà chuyển sang làm hỗ trợ.
Thế giới này không còn đường sống rồi.
Em trai và tôi, một người đường giữa, một người xạ thủ, không giữ được trụ như dự đoán. Tôi còn đỡ hơn, gặp nguy hiểm liền chạy về phía đường trên hét to: "Ba Lục Cảnh Trầm ơi c/ứu con!".
Em trai thì bị máy ủi đối phương đẩy thẳng lên trời.
May mắn là có hỗ trợ của Tưởng Diệp, thời khắc then chốt đã cư/ớp được rồng lớn của đối phương, chúng tôi lật ngược tình thế và phá hủy trụ chính.
Kết thúc trận đấu, tôi nheo mắt đọc bình luận, toàn là người quan tâm tôi.
Tôi cười lạnh: "Đại Gia Ngọt Ngào bây giờ sẽ chuyển sang anti trong một tiếng, cả đời này sẽ không chơi game với hai người họ nữa."
Chị Hậu đã rửa sạch trái cây, mời mọi người nghỉ ngơi ăn hoa quả.
Tiện thể nhắc lịch trình, đề nghị mọi người nói cảm nghĩ khi kết thúc.
Em trai gật đầu với tôi nói: "Điều vui nhất của em khi tham gia chương trình này là được gặp chị Điềm, chúng em đã từng hợp tác trước đây, lúc đó đã là bạn rất thân. Sau chuyến đi này, em cảm thấy chúng em giống như chị em ruột, mong rằng sau này chị và em có thể tiếp tục cổ vũ nhau như người nhà, hết rồi ạ."
Tôi tiếp lời: "Em trai rất đáng yêu, đôi lúc cũng đáng bị đ/á/nh đấy. Là chị gái, chị mong em có thể tỏa sáng trên con đường nghệ thuật, sớm gặt hái thành công."
Bình luận, im phăng phắc.
[couple của tôi vừa được dọn lên bàn còn tươi roj rói đã bị phát hiện có đ/ộc rồi lại dọn xuống?]
[Không sao, giả huynh đệ cũng ship được, đỡ ta dậy coi.]
Thấy bình luận từ kinh ngạc ban đầu có dấu hiệu cãi vã, Lục Cảnh Trầm lên tiếng.
Anh đột nhiên chen ngang: "Hứa Điềm, lấy giúp tôi miếng táo."
Tôi cùng mọi người ở hiện trường và khán giả livestream đồng loạt sững sờ.
Chị Hậu c/ắt táo hình chú thỏ, mỗi miếng đều có xiên.
Tôi kinh ngạc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cầm lên một miếng run giọng hỏi: "Thầy Lục, ý anh là muốn em đưa táo cho anh ạ?"
Lục Cảnh Trầm thần sắc trang nghiêm, như đang chuẩn bị tâm lý rất lớn.
Rồi trước mặt hàng triệu người xem livestream, anh cắn một miếng ngon lành vào miếng táo trên tay tôi.
Tiếng "crunch, crunch" vang lên theo nhịp nhai dũng cảm của anh, tôi cảm giác như thế giới quan của mình cũng vỡ vụn theo.