12.
Trong bữa cơm tối, biết vô tình hay cố ý đột nhiên thắc mắc khi nào Từ Vũ về.
Tôi gắp rau cho và nói, "Dự án hoàn thành lát nữa anh ấy sẽ về nhà thôi."
Chu dừng trong giây lát.
Trên mặt để lộ biểu gì nhưng trong lòng mừng rỡ độ: "Hahaha, rốt mình đợi ngày anh Vũ về, đêm nay anh ấy nhất định sẽ là của tôi."
Chu có vẻ rất tự tin.
Tôi có thể hiểu, tự của cô ta vốn dĩ đến từ lọ t/hu/ốc mà cô ta m/ua.
Nhưng làm sao có thể để chồng yêu của mình uống thứ th/uốc qu/ái đó được?!
Tôi nói với mẹ vừa nhận lịch công tác đột xuất, sau khi tối xong sẽ thu dọn hành sân bay”.
Mẹ chồng có bất ngờ.
Cũng dễ hiểu thôi, bởi lẽ chưa bao giờ đi công tác trước đây.
Tôi mắt mẹ chồng, bà ấy liền hiểu ý và nói lời nào.
Bà dặn đi thận.
Sắp đến đứng dậy phòng thu dọn quần áo.
Chu hí hứng theo, nhiệt tình hơn bao giờ hết: "Tư Tư, Tiểu Nhu ngủ dù sao rảnh có việc gì làm, để cô chuẩn bị hành lý."
Cô ta ngỏ lời, lẽ từ chối?
Tôi tránh sang bên.
Sau đó lòng cô ta vang lên: "Ông trời mình Đợi trói anh Vũ trong tay, sẽ khiến anh ấy đ/á người phụ nữ Tư Tư chuồng gà."