Phát trực cư khoe khoang với tôi về xách với mỹ chăm sóc da hàng hiệu ta mới m/ua.
Nhưng tôi phát rằng đồ này đều làm bằng giấy.
Vật âm vào cửa, mượn x/á/c hoàn h/ồn.
Tôi có bảo, ta m/ắng tôi m/ê t/ín d/ị đo/an.
"Còn mượn x/á/c hoàn thi, nếu trên đời này sự có m/a q/uỷ, tôi sẽ vặn đầu mình xuống cho coi bóng mà đ/á."
Tôi cười khẽ, trở níu lấy sự ngây ngô trên ta.
---
"Đây thỏi mới xách bản hạn LV, bộ chăm sóc da size Chanel…”
"Mọi phải cho kỹ đó nhé, thứ này phỏng chừng mấy đời mọi cũng chắc gặp đâu! Oh ha ha ha!"
Tôi vẫn gì, cư không vui mặt trước rồi.
"Ngại quá đi, chúng tôi không có m/ù, cũng có thể thấy nó quầy chuyên doanh ấy mà."
"Đúng thế, vẻ cho ai xem đây?"
"Cô giờ lần thứ ba tôi thấy ta trong nguyên ngày hôm rồi đấy, âm h/ồn bất tán mà! Xui xẻo."
"Sao chủ không lên tiếng chuyện thế? Bị tiền dọa ngây rồi sao?"
Tôi im lặng đồ rực rỡ đủ loại bày trên bàn trước mặt, rơi vào trầm tư.
Trên đồ đều thấp thoáng tản luồng khí đen.
Tôi nhắm mắt tập trung tinh thần, tập trung tất cả sức vào hai mắt.
Sau khi mở mắt.
Tôi không khỏi kêu thành tiếng do quá ngạc nhiên.
"Chậc! Thật sự là... không bình thường!"
Trên bàn nào đồ đỏ?
Toàn bộ đều giấy vụn.
Nhiều đồ bằng giấy vụn thế bình không phải sẽ thấy bất sao?
...
Tôi tên Diệp Nhất sĩ, hồ ly chín đuôi.
Ồ! giờ chỉ tám cái đuôi thôi.
Hàng ngày tôi sẽ lên phát trực giúp có duyên.
Hôm vừa trực tuyến gặp Từ San.
Cô ta lang thang khắp các phòng phát trực khác nhau, cố tình khoe khoang xách và mỹ chăm sóc da hàng hiệu bản thân mới m/ua.