Nhà nghỉ tử thi (Linh Châu 38)

Chương 12

19/11/2024 18:33

Tôi và Kiều Mặc Vũ nhìn nhau, sắc mặt đứa nào đứa nấy tối sầm.

Thứ đang nhập vào người Thẩm Lam, là q/uỷ mà cũng không phải q/uỷ.

Trông cô ấy, càng giống như là đang trúng một loại cổ thuật đ/ộc nào đó hơn.

Lâm Ngữ Đồng bật khóc, cô ta lau mắt đứng dậy:

“Thứ á/c q/uỷ đáng ch*t!”

“Ngươi có muốn nhập thì nhập vào người Lục Linh Châu ấy, b/ắt n/ạt Lam Lam làm gì!”

“Đừng sợ nhé Lam Lam, mình đến c/ứu cậu đây!”

Nói rồi cô ta mở túi áo ra, rồi lấy một cái túi vải nhỏ với gương mặt thận trọng.

Sau đó, cô ta lấy ra từ trong túi vải, ba củ tỏi?

Tỏi á?

Cô ta c/ắt đầu củ tỏi như đang nâng báu vật, rồi chọn ra hai tép tỏi lớn nhất.

Sau đó, cô ta dồn khí xuống đan điền, rồi hô lớn và cầm hai củ tỏi lên đ/ập vào Thẩm Lam:

“Thứ yêu nghiệt kia, hãy xem đây!”

Củ tỏi đ/ập vào đầu Thẩm Lam, sau đó rơi xuống đất.

Chà, ném trúng đầu khá đấy, vừa nhìn là biết đã từng luyện tập.

Nhưng mà, khi không cô nàng lại đi luyện tập thứ này làm gì ta?

Đôi mắt bồ câu xinh đẹp của Thẩm Lam lóe lên chút bối rối.

Kiều Mặc Vũ khẽ gi/ật khóe miệng, khuôn mặt khó nói lên lời:

“Gì vậy má, cậu định mời cậu ấy ăn há cảo à?”

“Có tỏi rồi, có phải giờ đến lượt giấm không?”

Tôi cũng không hiểu lắm, pháp thuật trừ m/a của phương Tây đều thoát tục tươi mới như vậy sao?

Lâm Ngữ Đồng chớp mắt, đôi mắt cô ta lộ rõ vẻ ng/u xuẩn trong veo:

“Quái lạ, sao không có phản ứng gì nhỉ?”

Ba người gồm tôi và Tống Phi Phi, Kiều Mặc Vũ ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu Thẩm Lam nên có phản ứng như thế nào.

Lâm Ngữ Đồng cắn môi, thái độ tràn ngập sự trang trọng mà trước nay chưa từng có:

“Xem ra con q/uỷ nhà ngươi cũng có tí đạo hạnh đấy, nếu đã như vậy, thì đừng ép ta phải ra tay tà/n nh/ẫn!”

Sắp ra chiêu mạnh rồi!

Ba đứa chúng tôi nín thở, ngẩng đầu lên chăm chú nhìn Lâm ngữ Đồng.

Trong lòng tôi vẫn còn chút mong chờ, dù sao thì tôi cũng từng xem Harry Potter và Chúa tể của những chiếc nhẫn.

Các pháp sư trừ m/a của phương Tây một khi đã ra tay đều sấm chớp gi/ật đùng đùng tia lửa b/ắn tứa lưa, trông vô cùng mãn nhãn.

Kiều Mặc Vũ cũng hơi căng thẳng, cô không kìm được bấu vào cánh tay tôi.

Lâm Ngữ Đồng đan tay trước ng/ực, ngửa cổ về sau, làm ra một tư thế trước khi nữ chiến binh xinh đẹp biến hình.

“Thứ yêu nghiệt, hãy nhận lấy sự trừng ph/ạt của ánh sáng từ Chúa trời đi!”

Chân phải cô ta lùi về sau một bước, hai cánh tay bật mạnh ra rồi lại thu về.

Hai bàn tay đan vào nhau qua lại giữa không trung, trông khá giống với mấy bà cô nhảy nhót ngoài quảng trường trước cửa nhà tôi.

Sau ba lần như vậy, cô ta nhìn thẳng về phía trước, tay phải giơ cao, rồi lớn giọng gào:

“Hỡi thần linh, xin hãy ban cho con sức mạnh!”

Cô giơ tay phải lên thật cao, rồi bỗng cầm cây thánh giá chữ thập bằng bạc sáng láng.

Kiều Mặc Vũ nhìn đến ngơ người, cô trợn tròn mắt, miệng há hốc:

“Nàng, nàng tiên nhỏ Balabala*?”

*Nàng tiên nhỏ Balabala: phim hoạt hình nổi tiếng những năm 2000.

Tôi cũng hơi ngây người, nhưng tận đáy lòng vẫn còn một chút kỳ vọng.

“Đừng có ồn ào, sức mạnh sắp đến rồi.”

Lâm Ngữ Đồng không nhúc nhích, chúng tôi cũng chẳng dám động đậy.

Nhưng Thẩm Lam, thì lại cử động.

Cô há miệng ra thét lên, rồi nhảy xuống từ trên trần nhà, tứ chi chạm đất, sau đó đưa tay ra túm lấy cổ chân Lâm Ngữ Đồng thật nhanh.

“Á!”

Lâm Ngữ Đồng bị cô lôi đi nên mất thăng bằng, sau đó ngã ngửa xuống đất.

Thẩm Lam lôi Lâm Ngữ Đồng xông ra khỏi cửa, như thể biến mất ngay trước mắt chúng tôi chỉ trong một nhịp thở.

Tống Phi Phi há hốc miệng, thẫn thờ nói:

“Sức mạnh đi mất rồi.”

Tôi vỗ thật mạnh vào đùi, rồi vắt chân lên chạy:

“Má, đuổi đi chờ chi!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sau Tin Đồn Thầm Mến Bạn Thời Thơ Ấu

Chương 21
Về quê ăn Tết, tôi phát điên vì bị hàng xóm truy hỏi chuyện cưới gả. Tôi viện cớ đã có người trong lòng, không muốn qua loa tạm bợ. Dì Trương vẫn ra vẻ phải điều tra đến cùng: “Nhà ai thế? Để dì đi nói giúp con một tiếng!” Tôi vừa nhai hạt dưa, vừa thản nhiên nhả ra ba chữ. Nói xong, ánh mắt chúng tôi chạm nhau. Dì Trương lập tức câm nín. Không vì gì khác. Bởi cái tên tôi vừa nói chính là con trai dì. Vài hôm sau, con trai dì Trương đứng ngoài cửa sổ phòng tôi. Anh thản nhiên thẳng thắn: “Anh nghe nói... em là vợ sắp cưới của anh à?” Tôi bật dậy từ trên giường, hét lên: “Em bái phục dì rồi đấy! Cái gì mẹ anh cũng dám kể cho anh nghe thế?!”
120.87 K
10 Mềm mại như vậy Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Chúng Sinh Hữu Tình

Chương 10
Gia tộc ta đời đời hành y, máu của cả nhà đều có thể làm thuốc cứu mạng. Hôm ấy, công chúa đến Nguyệt Thành du ngoạn chẳng may ngã ngựa, trong lúc mất máu nguy kịch, phò mã ép buộc phụ mẫu ta cắt máu cứu công chúa. Phụ mẫu ta bắt mạch cho công chúa, rõ ràng đã như nỏ mạnh hết đà, dù có cho uống máu cũng vô phương cứu chữa. Phò mã quát: "Nếu một bát máu không đủ, vậy hãy lấy hết máu trong người các ngươi cho công chúa!" Phụ mẫu bị quan binh áp giải đi lấy máu suốt đêm, tiểu muội mới sáu tuổi cũng bị cắt máu làm thuốc, kiệt sức chết thảm. Công chúa tỉnh dậy biết chuyện, giọng kiều mị nói: "Cứu được mạng bản cung, đó cũng là vinh hạnh cả đời của bọn họ." Bọn họ không biết rằng, gia tộc thần y còn có một trưởng nữ tinh thông vu thuật. Ba năm sau, công chúa hoài thai, trăm điều bất an. Ta giả dạng nữ y bình thường, đến hầu hạ công chúa trong thai kỳ. Nhờ ta "tận tâm chữa trị", công chúa hạ sinh một nam hài, chỉ có điều đứa trẻ này mang trên mình ba khuôn mặt. Ta ôm đứa trẻ, nhìn thẳng vào đôi mắt kinh hoàng của công chúa và phò mã, cười nói: "Mạng của công chúa được đổi bằng máu của ba người, nay, ba người ấy đầu thai trở về tìm công chúa đây! Các ngươi... sợ hãi cái gì vậy?"
Báo thù
Cổ trang
Linh Dị
63
Vòng luẩn quẩn Chương 47