Giọng trẻo ấy theo cơn gió lướt vào vành tai tôi:

Cậu ấy "Nếu gh/ét, vậy thử để theo đuổi xem sao?"

12

Tôi cũng hiểu sao mình ý đề nghị để Chu Dã theo đuổi mình.

Ra khỏi vẫn còn ngơ ngác.

Tay ôm lấy thình thịch, giác lòng vừa kỳ lạ vừa tả.

Nhưng đâu phải tính chứ?

Trước giờ rõ ràng thích con gái mà.

Trong vang lên một giọng khác:

Thẩm Thính giác rung mãnh liệt thế này bao giờ chưa?

Câu trả lời của chưa.

Trước tự cho mình thích Ôn Thanh, cũng giác bối rối, ràng thế này.

Ở bên Ôn Thanh, chỉ thấy yên và an tâm.

Như một bến cảng tránh gió.

Chẳng lẽ đó phải thích?

Nghĩ đến đây, ngẩng tr/ộm Chu Dã.

Đúng lúc cậu ấy quay lại, hỏi bữa muốn ăn gì.

Bốn mắt nhìn nhau, nhịp lúc nhanh.

Tôi ôm lấy mình, bỗng phát sức đẩy cậu ấy ra rồi bất ngờ lao ra ngoài, chạy thẳng về hướng ký xá.

Lục Chu Dã nguyên tại chỗ, mặt đầy vẻ ngơ ngác.

Cậu ấy giơ thoại lên, gọi theo "Em ăn cơm hải sản không?"

Ch*t ti/ệt.

Trên đời sao chỉ cần mở miệng vài câu cũng làm ta ngất vậy?

Khi chắc chắn bỏ xa Chu Dã, rẽ vào một lùm cây dưới tòa ký xá.

X/á/c nhận xung lén lút móc thoại di ra, nhanh chóng mở Baidu ra.

Ngón tay nhảy múa hình.

[Tim lo/ạn nhịp xảy ra chuyện gì?]

Ngay sau đó, tìm ki/ếm tự của Baidu ghép một chuyên mạch.

Bác [Triệu chứng này hiện bao lâu rồi? Mỗi lần kéo lâu không? thì triệu chứng hiện vào lúc nào?]

Tôi: [Khoảng hai ngày nay. Mỗi lần kéo khá lâu, khoảng năm phút hồ. thì...]

Tôi cẩn thận nghĩ lại, triệu chứng lo/ạn nhịp này bắt hiện từ khi nào?

Bác [?]

Tôi: [Hình khi một mình đó hiện, nhất khi đó nhìn hoặc tiếp xúc da thịt thì rõ rệt.]

Bác [???]

Tôi: [Bác sĩ, phải mắc bệ/nh nan y chứ?]

Bác [Ừm, bệ/nh này của cậu chữa đấy.]

Tôi: [Bệ/nh gì Bác ông nhanh nếu thật sự nghiêm trọng, tuần thể đến viện các lấy số để khám bệ/nh.]

Bác [... Bệ/nh này của cậu, chúng gọi chứng đi/ên cuồ/ng si mê'.]

Đây bệ/nh gì?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm