Chơi Lớn! Tôi Đã Cưỡng Hôn Crush

Chương 16

29/11/2023 16:18

16.

Tôi trừng mắt nhìn cậu ấy cho đến khi bóng lưng cậu khuất dần, tự hỏi tại sao trước đây sao tôi không nhận ra thái độ của Lục Thừa cực kỳ tệ nhỉ?

Cậu ấy quả thật khiến người khác rất khó chịu.

“Cậu là…” Một giọng nói dịu dàng vang lên bên tai tôi. Tôi quay lại thì thấy đó cũng là người ở phòng ký túc xá 402.

Mắt tôi sáng lên, tr/ộm nghĩ vì sao những người trong phòng 402 ai cũng đẹp trai ngời ngời như thế, có lẽ nào là phân theo nhan sắc:

“Cậu là Tống Khí phải không?”

Cậu ấy x/ấu hổ cúi đầu xuống, mắt thường cũng có thể thấy được lỗ tai đang đỏ lên, “Sao cậu lại biết…”

Tôi bó tay, “Lần trước khi tớ vào phòng các cậu, tớ đã nhìn thấy tên cậu trên giường”.

Cậu ấy cười nhẹ, “Cậu làm gì ở đây thế?”

Câu hỏi của Tống Khí làm tôi nhanh chóng khôi phục tinh thần. Kiểm tra xung quanh thấy không có ai dòm ngó, tôi thận trọng nói:

“Lý Việt, bạn cùng phòng của cậu, cậu có thể giúp tớ hẹn cậu ấy ra ngoài được không?”

“...Hôm nay cậu ấy có trận đấu bóng rổ.” Tống Khí thông báo.

“Mấy giờ thế?” Tôi phấn khích nắm lấy tay cậu ấy, vẻ mặt như muốn ă/n th/ịt ng/ười tới nơi.

“Mười hai giờ trưa ở sân vận động.” Cậu ấy trả lời, biểu cảm có vẻ hơi sửng sốt một chút. Chắc là bị năng lượng của tôi d/oạ cho kh/iếp s/ợ rồi.

“Cảm ơn cậu nhá, cảm ơn trai đẹp nhiều nhá!” Tôi cúi đầu bày tỏ lòng biết ơn với cậu ấy, giọng điệu hết sức hân hoan.

Đáp lại tôi, Tống Khí chỉ nhanh chóng lùi lại một bước.

Xem kìa, hình như cậu ấy đã bị tôi làm cho s/ợ tới mức không dám động đậy luôn rồi, "Không có gì, không có gì đâu."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
7 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm