Triệu đưa phòng ngủ trên lầu.
Anh bật bản nhạc yêu thích.
“Nghỉ ngơi một lát đi, dù thấy gì đừng xuống nhé.”
Chẳng bao lâu thấy tiếng cãi vã dữ tầng dưới.
Tôi mở cửa, sĩ canh chừng bên ngoài.
“Giáo sư Thẩm, tổng giám đốc dặn nghỉ ngơi cho tốt ạ.”
Tôi phòng chơi điện tử.
Một lúc bước vào.
Anh phía giọng nghẹn ngào:
“Đều anh.”
Tôi lấy tay Lâm: “Bây giờ vẫn ổn mà.”
“Sao nói với anh?”
“Ổn định rồi em nói với mà.”
“28 trước ổn định sao?” lập bắt thóp.
“Chỉ chưa đủ ổn thôi.” cẩn thận thích.
Thực ra trước sinh an toàn, đều coi ổn định.
Nhưng trở bên Lâm, luôn cảm thấy vô cùng yên tâm.
Có lẽ còn căng thẳng, trạng em bé tốt hơn ở nước nhiều.
Triệu hôn lên má tôi: “Em đúng đồ ngốc!”
“Lỡ nên kìm được.” thừa đó nhất thời bồng bột.
“Em suy nghĩ này lâu lắm Về lý thuyết thi.
Sao em dễ dàng được?”
Triệu hôn một cách cuồ/ng nhiệt.
“Em từng nghĩ đến sao? Nếu cái giá mất em...
Anh tuyệt đối chấp nhận.”
Con trai vì cảm xúc d/ao động hưng phấn đạp lên.
Tôi bụng: “Tội nghiệp con, ba nói muốn con đó.”
“Em..” vội vàng bịt miệng tôi.
“Đừng nói bậy trước mặt trẻ con, nó hiểu rồi.”
“Vậy ai nói bậy trước?”
“Anh, anh.” nhanh chóng quỳ xuống.
“Ba yêu con.”
Triệu cúi người hôn lên trán tôi.
“Văn, yêu em.”