"Anh chưa vậy?"
Lương Mục ghì ch/ặt xuống, còn mình thì tỉ mẩn chỉnh máy ảnh cả buổi. Hai chân r/un r/ẩy không vững, vừa định lén trượt xuống đã bị bàn tay lạnh của hắn nắm lưng áo lên, ép vào vị trí cũ.
"Vừa cựa rồi, hỏng ảnh. lại."
... Đã không bao lần nghe câu rồi.
Có lẽ thấy không vững, hắn bỗng rủ lòng thương. tay g/ầy xươ/ng đặt lên eo tôi, nơi đôi lúm đồng tiền mờ chỉ ra cong thành vòng cung.
Chờ mãi chẳng sốt ruột thúc giục: "Chụp nhanh đi anh, em mệt..."
"Mệt?" hắn đều mặt nạ, "Thấy em còn sức tán tỉnh đàn cơ mà."
"Làm vui lòng bạn trai mà bảo là lang chạ Tôi vặn cổ nhìn hắn, nở nụ cười gượng "Đấy gọi là thú, anh trai à."
"Tình... thú."
Trái ngược hoàn toàn với vẻ lôi thôi của tôi, Lương Mục chỉnh tề trong đặt may, tóc tai gọn gàng. Hắn lẩm bẩm hai chữ rồi bóp mạnh vào eo tôi.
*Cách!*
Giọt nước mắt má bị ống bắt trọn.
"Trần Dạng."
Hơi thở nóng hổi phả sau gáy, khóe môi hắn cong lên đầy mai: "Em dám đùa ái trước mặt anh hả?"