Người đào sâm

Chương 11

19/12/2023 17:02

Triệu không nổi mà lao chăm nhìn "điềm báo” trên cây đoạn. Chỉ vừa nhìn cậu giống như bị sét đ/á/nh, mặt thay đổi.

"Đây… này không nào… này sao được…”

Triệu loạng choạng lùi lại mấy bước, mặt nhợt tự lẩm bẩm một mình, ngay tức khắc trong lòng dâng lên dự cảm không lành.

"Mấy người?”

Tôi vừa hỏi, vừa bước nhanh không Triệu trả lời, tự mình liếc nhìn "điềm báo”.

"Năm tam phẩm diệp.”

Tiểu rỡ vỗ mạnh bả vai tôi.

"Nhìn kìa, em đã nói mà, sự thiếu một người!”

"Anh Phi, chúng người!”

Triệu lắc đầu: nào, nhớ rõ ràng, ba ba ba mà!”

Tiểu Vũ: "Năm mà!”

Hai anh một câu một câu, qua một lúc, Triệu ôm đ/au khổ ngồi thụp xuống.

"Là sao? Năm người… lên núi…”

"A Phi, chúng đã sót sao?”

Tôi lắc đầu, đang định nói thì khóe mắt đột nhiên gi/ật, một đen vụt qua trong bụi bên cạnh với tốc cực nhanh.

"Là ai!”

Tiểu hét lớn đuổi theo.

“Cậu rốt cuộc cậu bị thiếu trong chúng không? Mẹ cậu muốn gì?”

Tiểu vừa lao đi, Đại cũng đuổi theo, và Triệu đuổi theo phía sau.

Sắc trời dần dần trở tối, khắp nơi đều râm được tán cây tạo thành, chúng đuổi theo phía sau Tiểu Vũ, choáng óc chạy, toàn không phân biệt được phương hướng khi đến.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm