19.

Mẹ đưa đến viện kiểm tra.

Đi ngang ty bà ấy bảo đợi 10 phút.

Tôi đợi mấy phút không yên tâm, lên lầu mới đám người tụ tập.

Lục Ngang nhìn có vẻ hơi sợ.

“Dì, Tô Ly ạ?”

“Tôi cậu.”

“Nghe ngoại thực tập sinh của à?”

Lời dứt, nghiệp đều kinh ngạc nhìn Ngang.

Bản thân càng cảm mất mặt, vội kéo tôi: “Dì, có gì chúng ngoài chuyện.”

“Sao mất mất còn ngoại làm gì?”

“Dì!” Ngang gi/ận: “Đây không là nơi để làm càn.”

Hắn cố dùng khí thế để áp đảo tôi.

Bốp!

Mẹ phản ứng bằng t/át.

“Cút!”

Lục Ngang bị đ/á/nh đến choáng váng.

Đúng lúc Hiểu Hiểu kia chạy “Dì, đ/á/nh người ta?”

“Sao hả, dối gái còn bắt cá tay, đ/á/nh không à?”

Chu Hiểu Hiểu nhìn Ngang cái, nhìn cái: “Không cháu đ/á/nh còn nhẹ quá.”

Bốp!

Chu Hiểu Hiểu cho t/át.

Trong tức khắc, của Ngang đỏ bừng lên.

Tôi nấp đám đông, há hốc mồm kinh ngạc trước hành của người họ.

“Dì không sẽ gọi bảo vệ đấy.” Ngang tiến muốn kéo tôi.

“Đừng có vào bị huyết áp, tim, chỉ cần nhẹ thôi là ngã lăn đấy.”

“Cậu

“Cậu tưởng đang đang chơi trò chơi đấy ai cho cái gan bắt cá tay thế? Lương Tĩnh Như* hả?”

*: tên ca sĩ bên Trung

Mọi người quanh đều cười phá lên.

Mẹ ném câu người đi.

Lục Ngang đứng ch/ôn chân tại chỗ, tức đến mức môi trắng bệch.

Trên đường đến vẫn ng/uôi gi/ận: “Tô Ly, không cân nhắc à? Vừa đẹp trai, chẳng hơn thứ kia nhiều sao?”

“Con bị u/ng t/hư rồi, còn cân nhắc gì nữa?”

“Phủi phủi, miệng quạ đen, tuyệt không thể nào!” Mẹ ngừng lát nói: tưởng không biết, thằng nhóc thích con, ngày nào bám riết lấy nhà mình, còn làm sáng cho con, mới yêu đương là mách lẻo, gh/en mặt.”

Tôi: !!!

“Mẹ làm sáng, vậy không làm?”

“Biết chứ, lười dậy, không muốn ngửi mùi chua loét yêu của bọn trẻ con.”

Tôi im lặng.

Chu thích ư?

Sao trước đây không nhỉ?

“Anh ấy thích lúc nào đầu con?”

“Cái dưới hỏi con, vậy. Nhưng đây quá muộn. Bố gặp t/ai n/ạn xe ch*t rồi, mới những lá thư trước đây ấy viết cho mẹ.”

“Nếu trước mất như không cãi nhau ấy rồi.”

Mẹ đến đây, khóe mắt ngấn lệ.

Tôi không còn ấn tượng gì nhiều bố, chỉ là bạn học của mẹ, sau khi kết hôn đỏng đảnh, ba ngày cãi nhau lần.

Vào ngày lễ nhân 5 tuổi, việc m/ua hoa cho mẹ, cãi nhau bố.

Ông ấy chạy ngoài gặp t/ai n/ạn xe.

Nghe lúc ấy mất, trên xe vẫn còn để bó hoa hồng thích.

Mấy nay rất thoải mái, do tại, không đi bước nữa.

Tôi tưởng bà vô tư vô không ngờ bà vẫn luôn canh cánh lòng.

Nếu ch*t, bà làm đây!

“Con không làm đây, không cha của con, đi trước bước. Nghe chưa!”

Mẹ như có thuật đọc tâm, còn bắt thề nữa chứ.

“Ừm.”

“Ừm gì, hăng hái lên coi.”

“Vâng!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chơi Cùng Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ

Chương 21
Tôi bị khiếm thính từ lúc sinh ra. Trong quán bar, Chu Vọng kẹp điếu thuốc bằng một tay, tay kia ôm lấy tôi. Bạn của hắn nhìn tôi một cái, rồi quay sang hỏi Chu Vọng: “Cậu thật sự thích đàn ông à? Thích cậu ta điểm gì thế?” Chu Vọng hờ hững đáp: “Ai mà thích đàn ông chứ? Tôi đâu phải đồng tính. Lần nào hôn cậu ta cũng thấy ghê.” Chu Vọng rít thuốc, nói. Người bạn kia cười cợt: “Nói vậy không sợ cậu ta nghe thấy à?” Chu Vọng cười dịu dàng với tôi, nhưng lời nói ra lại khiến toàn thân tôi lạnh toát: “Cậu ta ghét mấy chỗ ồn ào, mỗi lần đến đều không mang máy trợ thính, không nghe thấy đâu.” “Thế sao lúc đầu còn quen với cậu ta?” “Lần đầu tiên gặp gay ngoài đời.” Chu Vọng phủi tàn thuốc, vẫn giọng điệu hờ hững: “Muốn chơi thử thôi.”
1.33 K
2 Đêm Nghi Ngờ Chương 12
7 Tiểu Thiếu Gia Chương 12
11 Trường Nam Sinh Chương 11.2
12 Phúc Xà Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm