Lời ghi chú trên mảnh giấy: "3. Nếu không may làm nhân viên vệ sinh tức gi/ận, hãy nhớ kỹ, nín thở."
Vì thế, trong khoảnh khắc tôi bị nhân viên vệ sinh kéo đi, sắp bị ăn thịt, tôi đã nín thở.
Còn Thư Nhiên, tại sao cầm thẻ dự thi của Trương Lịch vẫn bị ăn thịt? Bởi vì, đây là hội trường thi đại học.
Trước đó, khi tôi định rời khỏi giữa chừng, giám thị tỏ ra vô cùng phấn khích, như thể con mồi sắp sập bẫy. Tôi liền đoán rằng, "Trương Lịch"cũng phải tuân thủ quy định phòng thi.
Quả nhiên. Chuông thi vang lên, thí sinh không được phép đi lại ồn ào bên ngoài phòng thi.
Thư Nhiên đã vi phạm quy định phòng thi, nên trở thành thức ăn cho quái vật.
Tôi đã thắng cược. Thư Nhiên ch*t rồi, mọi chuyện hẳn sẽ kết thúc chứ?
Tôi thở phào nhẹ nhõm. Nhắm mắt lại. Rồi mở ra.
Quái vật vẫn còn đó. Đang gặm nhấm thức ăn. Cô ta còn ngẩng đầu lên, nhìn tôi với ánh mắt thèm khát. Cái nhìn khiến tôi rùng mình.
Vẫn chưa kết thúc. Trái tim tôi chìm xuống đáy.
Thư Nhiên đã ch*t. Nhưng tôi vẫn chưa thoát khỏi thế giới quái dị này.
Tại sao? Rốt cuộc là vấn đề ở đâu?!