15.
Mới chớp mắt hai mươi ngày, lại bến cảng San túc dung bước tàu.
Phố Hoa cách bến San gần, vừa bước cầu thang nghe khắp đều ngôn ngữ khác.
Tôi hỏi thăm vài rồi trăm đồng đổi một bức đề cử trưởng Thượng Hải, sau đó đi đến phố Hoa.
Một tháng sau, Hoa các Mỹ đều tụ về San một tuần lễ liệt chính thức thành vịnh Long Hoa.
Chuyện thành Phi Long, yếu tập trung số lượng lớn chính, luật sư, kích động quan tòa họ đòi đạo áp bức lăng nhục khu vực họ quản lý.
Một phong trào bảo quyền lợi oanh liệt nở rộ khắp Mỹ, tờ báo chất chứa đầy m/áu, mắt và thắng lợi bay đến toàn bộ đang hương Mỹ.
Từ xưa đến nay thiện vốn quen với việc sẽ đoàn kết mọi việc, vì không bình đẳng cơ bản phận cấp hai không bảo an toàn tính mạng, họ phản kháng.
Trước đội ngũ luật khéo và quan tòa chính á/c m/a bức bách chịu chế pháp luật.
Trong vòng một tuần buộc họ phải thanh toán đủ tiền lương, phải bù thêm một phần hương cần cù chăm chỉ.
Sau khi cải thiện đời sống đang sống Mỹ một ít ý tưởng đời sau b/án trưởng hội, số tiền ki/ếm sẽ tư hết ra ngoài.
Tôi thường xuyên sống thự San chỉ mời một phụ nữ giúp việc có thường xuyên ra vào thự chăm sóc cuộc sống hằng tôi.
Dân quốc phía bên Thái Bình Dương đang một văn gọi “Trọng Hoa” lật cả bài viết đó cả thế bầu trời tối tăm cơn bão táp.
Trọng Hoa viết một quyển thuyết “Trọng Minh Truyện”.
Quyển thuyết này gì à?
Nói về một học có Minh quốc, giữ phong trào Ngũ Tứ, lúc ngục giam phát sốt hôn bất tỉnh.
Đến lúc tỉnh lại thành một thanh niên cổ đại họ.
Trước có gia sản nhưng vì tránh đi chiến nội quyết định chuyển đến một trang sơn cùng cốc.
Nhưng ai ngờ rằng, quả thật núi không có chiến nhưng phía đông có linh cẩu, phía có sài lang hổ báo, phía có gấu đen khổng lồ, phía nam biển cả mông vô tận, cả có tránh không tránh mỗi phải sống nơm nớp lo sợ.
Chỉ vì có khiến mãnh thú này tránh xa một chút nội Minh đành bất đắc dĩ bỏ tiền ra m/ua thịt đem chúng ăn thật no, lúc này cuộc sống mới yên ổn.
Nhưng không ngờ si/nh này cả này đều yếu ớt b/ắt thế chúng đ/á/nh tới cửa, chen lấn nhau, vội muốn vào ăn thịt.
Trọng Minh xuyên không đến đó điểm sống ch*t nguy cấp.
Người tuổi nhiệt huyết mặc kệ ngăn cản chộp bó đuốc rồi chạy ra ngoài.
Thừa bóng đêm bó đuốc th/iêu rụi đất đai dã thú đó sống, lại chúng một núi ch/áy đen trụi.
Dùng ch/ém, đuốc th/iêu, th/ủ đo/ạn nào Minh làm, cuối cùng có đ/á/nh lui bọn dã thú đó.
Anh rõ nếu như không dã thú này ăn đ/au một lần chúng cảm sợ hãi sớm gì chúng sẽ ngóc trở lại.
Trọng Minh đứng giơ hét lớn, triệu tập một nhóm tuổi nhiệt huyết mưu lược như ta.
Những này dưới dẫn Minh xuất phát, lần lượt gi*t ch*t hết dã thú xung quanh thôn.
Tuy nguy hiểm mọc lên khắp nhưng dũng sĩ này thành bảo quê hương đọc quyển thuyết đó, ai tinh phấn chấn, thỏa lòng thỏa chí.
Nhân đắm chìm quyển thuyết Hoa sinh, lối hành văn đặc có sĩ sẽ ra Hoa đang ám chỉ bóng gió đến chuyện gì.
Bây giờ tương tự như trang đó.
Nếu như có một Minh, có khiến cả đoàn kết lại, đ/á/nh đuổi cường quốc bảo tổ quốc tốt bao.