Tôi cũng biết mình đã ngủ bao lâu.
Khi mở mắt lần nữa, trước mặt bức tường trắng tinh, căn phòng gọn gàng sạch sẽ.
Nếu ký về phó bản cùng thương trên người, nghĩ cả giấc mộng.
Tiếc thay, phải vậy.
Một giọng vang lên bên đầy vui mừng: "Ái chà, em tỉnh rồi à?"
Tôi quay nhìn, chạm mắt một gương mặt thanh xinh đẹp, chiếc nhỏ ấy đeo cặp kính gọng đen to đùng.
Bên cạnh ấy còn người đàn cao lớn tú, vận vest chỉnh tề.
"Sao gì vậy? Ngủ dại rồi Người tay trán tôi, "Không sốt nhỉ."
"Hai người là..." Tay chăn khẽ vẽ phù.
Chỉ cần hai người này biểu hiện lạ, sẽ gi*t họ.
Người khích vỗ "Ồ, xin xin lỗi, quên tự giới Niệm."
"Hội Công Hội Ngôi Nhà Hạnh Phúc bậc nhất, tới đây mời em gia nhập bọn tôi."
"Chỉ cần em đồng ý, mai vị trí thuộc về em."
Ờ... Người này... bị làm không?
Chẳng lẽ đây chính Thần" mà Tống Kh/inh ca tụng?
Nhưng giống thần chứ?
Ninh để ý ánh mắt hoài nghi tôi, vỗ vỗ cánh tay người đàn bên cạnh giới thiệu: "Đây chồng tôi, Quân An."
Ninh Quân An mặt lạnh như tiền, gật qua loa.
Xong xuôi, lại kéo lên một váy trắng dưới lên, tiếp tục cười tỉm: "Còn đây con gái chúng tôi, Tư Tư. Tư Tư mau chào chị Gia Hồi đi nào."
Bé gái phồng gi/ận dữ: thèm gọi đâu! khi chị ta bắt chơi game, mẹ thấy mỗi chị ấy, Tư Tư rồi!"
Ninh "chụt" một cái hôn lên gái: "Ai thế? yêu Tư Tư nhất mà. Chẳng phải mẹ đang tính giao lại công để các con lại dương gian sao?"