Vào lúc tưởng mình sắp ch*t Nghi.
Long bỗng nói: có giải nhưng sếp có đồng không đã.”
Tôi nghe vậy sửng sốt.
Chú Mệnh, không giải!
Giải thích hơn là chỉ có bà nội giấu giếm như một tuổi.
Long âm tà đến mức này!
“Nói!” Tuấn nhìn mặt tôi, đ/á một cái.
“Tìm một người trai tháng năm với gia, m/áu người dẫn, thế thân gia. Trước hết gi*t cậu trai đã, từng ch*t một lần, như vậy sẽ giải được Mệnh.” Long nói với giọng nham hiểm.
Có tiếng rì rầm đám vệ sĩ.
Bỗng nhiên mắt nhìn Long Điền!
Ông ta định gì?
Chu Tuấn cúi nhìn tôi, vẻ mặt tợn, đ/á mạnh mặt thêm một cái.
Tôi đến mức không kêu được, Nghi bên cạnh “phụt” một cái, m/áu phun ra ngoài.
Chu Tuấn nhấc lên, bỗng nhiên rút về.
Ông ta nhìn nhạo: “Khi giải được sẽ xử lý cô. Chẳng thích rắn sao? Đưa rắn đi!”
“Để xem, trúng trùng, có mà không Tuấn còn nham hiểm hơn cả rắn sắt.
Tôi bị vệ sĩ đưa đi và nh/ốt rắn.
Cổ bên thái rất đ/au, thức dần đi.
Trước khi hôn mơ hồ nghe được Tuấn nói: “Mang sách tháng năm học trường đến đây.”
Ông ta vậy là vì muốn tìm thế thân Nghi…
Những rắn rắn chưa kịp chạy đã trườn mặt tôi, vảy rắn lành dán mặt tôi, rát khủng khiếp.
Theo cử động rắn, nó nhìn chằm chằm.
Đôi mắt rắn ấm áp giống như bà nội nhìn khi tỉnh đêm.
Ai cũng nói rắn là có đ/ộc, nhưng nào đ/ộc bằng người.
Bà nội tìm được mạch khoáng năm tiên khai thác được hết mỏ khoáng sản đủ để nhà họ giàu có một vùng.
Bọn họ vẫn tham lam đào động đến Địa Mẫu.
“Xì xì”. rắn từ từ bò đến mặt tôi, lè lưỡi thái nơi bị trúng trùng.
Những rắn này đều được nuôi bằng vu huyết bà nội cũng như đây là bà nội.
Vì để được sống đã hại đến bà.
Nhưng tiếc là thức đang dần đi rồi rơi hôn mê.