Yêu Em Hơn Cả Sinh Mệnh

Chương 25

04/03/2025 14:33

Du Huân chăm chú thái cà chua thì nhàn nhã nấu canh. Không gian này vô yên tỉnh hạnh phúc vừa mới cưới luôn dính sát nhau. Và tất ai rối bọn họ nên đóng cả bếp tiện bề “làm việc” nếu muốn…Người đàn này thật x/ấu !

Du Huân đĩa cà chua vừa thái lát xong rồi !”

Ngô sang cầm đổ nồi khẽ giương “Muốn thử ?”

Nàng gật mỉm cầm thìa múc muỗng canh cẩn thận thổi rồi “Thế ?”

Du Huân nếm thử rồi vẻ “Ưm…Rất !”

“Chồng tự cao aiz…hắn kiêu ngạo Nàng chỉ mới câu mà rồi Huân mặc chồng mình tự huyễn tự hỏi bị mắc tự kỷ ???

Thấy bỏ đi tắt bếp ga phía “Hành động ?”

“Hử ?”

“Anh chuyện mà lại đi ?”

Du Huân “Là anh tự kỷ thì đúng hơn.”

“Du Huân gan to nào.”

Nàng thắt lưng cong . Ngón cái thon dài đặt mỏng khiêu gợi to gan thách : “Em có hiền bị trí nhớ đâu nhé anh…không đâu.”

Ngô x/ấu cắn nhẹ Huân nhíu mày định lại choang giữ ch/ặt kề sát giở thói l/ưu với chạm dây lưng “Chậc…Huân à….em bài học năm qua sống anh ?”

Du Huân gi/ật mình thẳng thừng mở dây to rộng phưu lưu mịn sống lưng eo rồi mông tròn trịa cuối nơi u cốc bí ẩn. Huân gằn m/ắng nữa mau buông cơm.”

Ngô mỉm cắn cắn dưới lại vờn tới vờn lui “Không làm xong rồi hơn.”

Giọng điệu thế Nàng có rước họa thân Đang nghĩ cách bỏ chạy thì tà á/c tiến quần l/ót tự tiện tiến sâu Huân mình cái nhíu mày “Anh định làm ở Mau phòng đi.”

Ngô l/ưu trả “Giường ngủ nhún tốt “bàn chuyện yêu” !”

“Nhưng bếp nơi ‘ làm việc ‘.”

“Chỉ cần hoàn cảnh được…không cần vị trí !”

Rất ngắn gọn bình thản trả á khẩu đàn mặt.

“A Ngón di chuyển Huân bất chợt dựa hắn….thật tháo chạy thì chỉ cách chấp nhận Thần…tắt đèn đi có ?”

Ngô ghé sát vai phun làn sương kích thịh ?”

“Như đỡ x/ấu hổ !”

“Tối anh đường đèn th/ích hơn !”

Nàng x/ấu hổ nỗi đỏ cả câu liền giơ đ/ấm lồng ng/ực vạm vỡ “Bây giờ buổi trưa mà. Dù có đèn sáng mà.”

Ngô khuôn xinh đẹp đồng tử màu xanh chằm chằm nuốt bụng khẽ “Em biết rõ sáng kêu anh tắt đèn làm ?

“Anh…Ưm..m…ha….” Tốc di chuyển ngày tăng ép tiết chất ngọt ngào mới buông ra

Hắn x/ấu “Bà xã…xem thoát Rồi thắt lưng thực hiện tiết mục chính…..

***

Du Huân ngủ giường thì ung dung thong thả hâm lại vẻ lòng . Chỉ mới làm lần mà chịu nổi rồi đi…khóe khẽ giương thỏa mãn đủ rồi…

Cẩn thẩn múc canh đặt mâm. Dù xuống giường nên đem nàng.

Du Huân nhíu mày tỉnh dậy cả truyền bực dài gượng dậy . ch*t ti/ệt hưng đi….đôi to tròn chợt chiếc áo choàng ngủ màu lam giúp mặc ??

*Cạch…..

Ngô mở đặt khay bước chiếc giường êm ái đối với viên đạn mỉm “Bà xã trưa thôi.”

Du Huân mím trưng “Anh thế ?”

“Tất nhiên.”

“Hừ thế này anh lắm ?”

“Haha….đừng gi/ận nữa mau cơm.” ha xuống sofa. Cầm đũa đặt cưng chiều !”

Du Huân bĩu nhận woa…ngon chắc chắn lo nấu. “Có ?”

“Ừm Huân gật thú lại nhíu mày được.”

“Vậy này bỏ ớt.” Hắn mỉm thêm nàng.

Du Huân vẻ thật chê tài nấu Thần…

– —

“Thật ngờ tìm ta thế.” Người sofa rộng rãi khẽ tiếng.

“Chủ tử xem Một khác xen vào.

Kẻ khẽ giương sắc bén sâu “Cứ tục theo dõi đi đợi thời chúng ta . Lần này chính tôi gi*t hắn.”

“Như mạo hiểm ?”

“Hừ…càng dây dưa càng bất lợi chúng ta.”

“Vâng !”

Kẻ gọi chủ tử phía ngoài sổ bước ngoài đợi Huân khỏi chính hành động….

– —

Du Huân ngoài vườn hóng gió khoảng nữa đi làm . Nàng chờ hắn. Trong nghĩ vẩn lạ vang nàng. “Vụ án ba tôi gây ra….”

Du Huân gi/ật mình dốc quen ở đâu rồi thật đẹp khẽ nhíu lại chợt nhói cảm giác sợ hãi dâng nhắn chợt này cần cần hắn….

Vệ sĩ biểu hiện lạ liền chạy lại “Thiếu ?”

“Vũ tôi gọi….” Chưa hết câu đi. Người vệ sĩ hốt gọi gia lập bế nhà…..

– –

Vừa nhận gia lập chạy xông thẳng phòng lão gia thays hiện liền bước “Thiếu gia.”

“Huân đâu ?”

“Thưa phòng ạ.”

*Cạch….vừa dứt bác sĩ mở bước vẻ “Chúc mừng thiếu gia thiếu có th/ai rồi ạ.”

Ngô sững những mình vừa “Ông ?”

“Thiếu có th/ai ạ vừa nãy có mệt nên đi thôi.”

Ngô lòng thầm mừng mở đi có th/ai Trong bụng cuối có dòng hắn….

“Ưm….” Huân nhíu mày tỉnh dậy mơ màng xung vô tình khuôn anh tuấn tỉnh dậy kịp báo thì siết cánh chắc khỏe Thần….em…em nhớ rồi…người quen…em….em…”

Thấy dường sợ hãi vội trấn an thanh âm trầm thấp vang “Huân Huân….sao Là anh !”

Khuôn mồ hôi ngước Thần….em…nhận b/ắt c/óc !”

Ngô sững câu dài giờ chuyện này chuyện “Chuyện đi giờ cần nghĩ ngơi vì…”

“Vũ à….người Đình b/ắt c/óc năm gi*t ch*t gia đình em…anh…có chuyện đó…anh có Huân gần sắp khóc nhiều lần Đình tìm cách hại b/ắt c/óc u/y hi*p làm chịu được.

Ngô trầm mặc thật ngờ lại làm gi/ận nỗi gân xanh nổi vòng “Huân anh trả th/ù giúp giờ bình tĩnh lại…hãy vì con chúng ta đừng nghĩ chuyện lòng nữa.”

Du Huân mở to “Con…?”

“Ừ…em có th/ai rồi…Là con chúng Hắn buông nhu tình nàng…Du Huân ngớ xinh đẹp đặt nhẹ bụng…từ dòng lạnh lẽo lăn dài nộn cuối có th/ai…kết tinh tình yêu giữa Thần.

Đặt vầng trán rộng chạm nhẹ trán đôi mỏng vang từng nỉ non “Huân gắng dưỡng th/ai chuyện cứ anh lo ! Nghe anh…”

Khóe Huân giương hôn sâu đôi đỏ tươi rồi nhắn lòng ánh trở nên sắc lạnh m kìm gi/ận sâu đáy lòng…..

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm