Anh Đã Cho Đi Quá Nhiều

Chương 19

04/10/2024 22:27

"Tô Uyển..."

Ôn vừa định miệng chặn anh ngay lập tức.

"Anh đúng thật đấy, bảo anh đến anh đến liền sao?"

Ôn đó, không nói gì.

Gương mặt anh kiểu mặt chuẩn mực của một tổng tài bá đạo: ngũ quan đoan chính, đỏ, răng trắng, lông mày đôi mắt sáng như sao.

Không có mấy thoại bá đạo, anh dường như không nói gì.

Tôi trừng mắt còn anh với ánh mắt đầy vô tội, có thương sao?

Anh sao cũng người đầu tiên đến c/ứu tôi, cư xử thế quá không?

Tôi cảm thấy có áy náy, nhưng nói ra không dễ nào.

"Anh nói đi chứ, sao c â m rồi? Hay không có miệng?"

Ôn mày, như đ ấ u tranh với điều đó.

"Em..."

Nhìn vẻ mặt kỳ lạ của anh ta, không mà hỏi: mà tôi?"

Giây tiếp theo, kéo lòng. căng đến mức các mạch m/áu nổi lên trên mu bàn giữ ch/ặt cằm xuống hôn.

Tôi c ế t tại chỗ.

Ôn Húc? Hôn tôi???

Một lúc lâu sau, anh mới buông ra, hít một sâu nói: "Nữ nhân, nếu em làm thế để anh t ứ c g ậ n, em thành công rồi!"

Tôi: "???"

Ôn anh đ ê à?

Không ngờ, thật sự không ngờ rằng, anh có vấn đề thật.

Vừa dứt lời, anh thêm một cái nữa.

"Ly hôn? khuyên em hãy từ bỏ ý định đó đi!"

Tôi lời.

"Anh nói cái quái thế?"

Vừa nói một câu, anh lần nữa.

"Suốt đời em đừng mơ rời khỏi anh!"

Câu thoại vốn rất sáo nhưng với mặt lùng, điển trai của Húc, nó tim đ/ập lo/ạn nhịp.

Tôi lo/ạn, thật sự o ả g l o ạ n.

Không kiềm được, hét Kiều! C/ứu với!"

Không hổ danh nữ chính đầy khí phách, vừa tiếng gọi, Tống Kiều liền đến c/ứu.

"Ôn phu nhân, có chuyện vậy?"

Tôi tủi thân núp sau lưng ấy, mắt ngấn lệ Húc.

"Anh ta... anh rất kỳ lạ!"

Tống Kiều đáp: "Tổng tài bá không có miệng vậy mà!"

Tôi ngẩn người: "???"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm