6.
Cô và giải toàn bộ câu cho nghe.
Tôi lập tức t/át Đỗ Nguyên cái thật mạnh.
"Nếu là thật, chúng coi xong rồi."
Nói xong kéo họ đến bệ/nh viện để xét nghiệm qu/an huyết thống.
Dù đoán được kết Tráng Tráng thực sự là ruột mình, vẫn sụp đổ mà bật khóc.
Đứa mà từng yêu thương hết mực, cuối cùng trong bụng người khác, để rồi tà/n nh/ẫn cư/ớp sinh mạng tôi.
Khi nhìn kết quả mặt bà tối lại.
Bà kéo và anh kiểm tra khỏe.
Kết quả cho anh hoàn toàn có năng sinh con, vì th/ai quá lần nên tử cung bị tổn thương, mang th/ai được nữa.
Thái độ thay đổi hoàn toàn.
“Vậy mới là gà biết đẻ trứng! Thế mà dám nói dối là trai có con.”
Không giấu giếm thêm, thú nhận sự thật về lần th/ai.
Những đứa bị phá bỏ đó thực chất là tôi.
Tôi lập tức giả vờ xỉu.
Chồng ngờ phơi sự thật thế.
Khi tỉnh mặt dày x/in đừng gi/ận Đỗ Nguyên.
Lúc đó mới biết từ thời đại học từng nhận được video và hình ảnh rồi, hiện rõ sống buông thả thế nào.
Lúc và anh nhận ra họ bị chong chóng.
Trong cơn tức gi/ận, bị nh/ốt tầng hầm.
Tráng Tráng cũng vì mà bị nhà đối xử nhạt.
Lần thằng bé đổ mọi lầm người thân.
Khi thăm ta, nằm trên sàn, trên cơ đầy thương tích.
Đến gần hơn nghe bẩm.
"Không phải vậy đâu, sao có thế được? nằm đây phải là Thịnh Nguyệt!"
Tôi đoán được, cũng trọng sinh rồi.
"Bạn tôi, đây có cảm giác thế hả?"
Giọng nói làm mình, cố ngước mắt nhìn tôi: cô! là làm đúng không?"
Tôi vén lọn tóc dính trên má ta, rồi mạnh mẽ bóp cằm ta.
“Đúng, chẳng phải đây là kết cục mà kiếp ra cho sao?”