Cả thành phố đang xôn trước tỷ phú bậc nhất qu/a đ/ời trên giường nhân tình.
Tổ hợp giữa tình yêu và tiền tài ly kỳ ấy đủ để lên tò mò tất cả mọi người.
Chỉ có tôi vẫn điềm nhiên như chưa có sóng gió.
Người ta tôi: "Cha cậu thật không để lại chúc gì à?"
Tôi đáp: "Tôi đứa trai đ/ộc nhất, cũng gia tộc."
"Cha có chúc hay không, lẽ nào tôi không rõ?"
Mẹ tôi tuyên bố với giới truyền thông: "Toàn vịt. Vợ chồng chúng tôi như với những muốn vẩy bùn lên thể chồng tôi, hãy đợi tờ giấy triệu tập tòa án!"
Bà tổ tang hoành tráng trong tiếng nghẹn ngào.
Trên đài, gương mặt bà nhòe trong nước mắt.
Đôi tay bà cứ ôm khư khư tro cốt, buông bỏ khi qu/an t/ài đã vị dưới mùa thu.
Cả hội thổn thức.
Duy có đứa lí nhí mẹ: "Sao tro lại hôi thế ạ?"
Miệng nó bị bàn tay kinh hãi bịt ch/ặt.
Chẳng ai dám nghi ngờ góa phụ trinh nghĩa.
Người đời thở than cho nhân dương cách biệt.
Nhưng tôi đứa trẻ nói đúng.
Và cũng hiểu rõ, ch/ặt tro không phải vì đ/au x/é ruột, mà để che giấu đen lẫn với phân từ ổ chó bên trong.
Bà chẳng để tôi chứng kiến toàn màn kịch
Giọng bà bình thản như đang kể chuyện cổ tích: "Cha thề, nếu còn ngoại tình hóa kiếp thành chó. Ông ấy vốn chữ tín, phải giúp cha giữ trọn lời thề."
Từng sợi lông trên người tôi dựng đứng: "Vậy tro cốt cha đâu?"
Bà cong môi cười : "Con đã nghe nói chó có tro cốt bao giờ chưa?"