Khô Mộc Phùng Xuân

Chương 1

08/03/2024 15:19

Trong giới môn Bắc Kinh, công kh/uyết t/ật, có có sắc, chỉ nói chính x/á/c hơn c/âm.

Người phụ nữ xuyên đến đã chiếm lấy cơ của dùng của hỗ trợ nam sinh viên buộc thích phải quỳ xuống liếm số của tôi.

Chỉ trong vòng ba tháng, đã nên nổi tiếng khắp nơi.

Sau dậy, nghe mình thích nhắc đến mình.

“Cô ấy chỉ c/âm có thôi.”

“Cực x/ấu t/ính.”

1.

Tiêu đứng trước mặt tôi.

Chàng trai xuống đứng ngược sáng, những thay đổi cảm xúc giữa lông mày đôi mắt.

Tôi cầm lá trả mỏng manh trong dự chậm rãi anh.

Tuy nhiên.

Thứ nhận được cái t/át mặt hề báo trước.

“Chát !”

Âm thanh phát rất sự x/ấu hổ ban nãy của gần như biến hết.

Mặt của đ/au nhức, mặc dù đã giảm bớt lực giây cùng âm thanh phát thực sự rất lớn.

Cửa mở ra, hình lên bùng n/ổ ngay lập tức.

“Thật mới lạ, hôm chó con của tiểu vậy biết cắn người.”

“Đúng vậy, đoán cậu rốt cũng nổi việc Vãn nuôi tận mười tám nam nhân bên ngoài, giáo thảo của chúng đã phải đính hôn với còn phải đội mũ xanh, thật đáng thương.”

“...”

Tôi với vẻ hoài nghi.

Những ngón của góc áo của ta, bởi vì nói lên đã dùng kia hiệu ngôn ngữ ký hiệu ta.

Tôi hỏi ta…

Tại sao ?

Rõ ràng mới tối hôm còn bức tình, ngày hôm liền trả lời…

Tiêu lạnh mắt đỏ ngầu.

Anh nói giọng r/ẩy: “Tâm ch*t đã hài chưa ?”

Tâm ?

Tim lên.

gái của ta, Tâm ?

Tôi chưa kịp hỏi thì bàn góc áo của đột nhiên hất ra.

Tay của giơ lên bóp cổ sức đột ngột chèn ép tới khiến ngay lập tức cảm thở.

“Em có đối xử với như thế nào cũng tại sao ngay đứa trẻ cũng ?”

Tôi hiểu xảy ra…

Tôi đã cái cơ chứ ?

Xung quanh có rất nhiều bạn đứng xem náo đứng lên cản, mãi đến gần như sắp ngạt thở, mới buông ra.

Anh mắt lạnh quay lưng đi.

Tôi sức lực ngồi xuống chiếc ghế gần đó, cố gắng rốt tối hôm đã xảy

Tôi đã nhận được bức từ Sở, hẹn buổi tối sẽ gặp mặt nhau công viên.

Tôi đến công viên như đã hẹn hề đâu, đành quay về, đường về đã gặp phải t/ai n/ạn.

Khi mở mắt dậy đã sáng ngày hôm nay.

Tôi vẫn còn hoang bên tai ngừng vang lên âm thanh bàn luận.

“Cậu xứng đáng như vậy. Ai bảo cậu cư xử mực cơ chứ !”

“Tôi cũng đẹp trai, có vả còn phóng khoáng, biết rên giường thì biết phải sao, haha…”

“.....”

Sự mỉa mai càng ngày càng nhiều.

Bức dính đầy bùn dẫm lên vẫn nằm nguyên mặt đất.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm